GHÉ THĂM MIẾU BÀ PHI YẾN CÔN ĐẢO, MIẾU BÀ PHI YẾN CÔN ĐẢO

NGUỒN GỐC CỦA CÂU CA DAO: “Gió chuyển cây cải về trời, Rau răm làm việc lại chịu đựng lời đắng cay”

 

Văn học dân gian Việt Nam nhiều mẫu mã với các thể các loại như cổ tích, thần thoại, ngụ ngôn truyền thuyết… với ca dao là một phần không thể thiếu. Đặc biệt hơn, phía sau mỗi câu ca dao ẩn chứa những câu truyện, giai thoại khôn cùng thú vị được dân gian tin cùng tương truyền qua những thế hệ. Tất cả người cho rằng câu ca dao “Gió gửi cây cải về trời - rau răm ở lại chịu đời đắng cay” đề cập về sự chia tay của một đôi tình nhân, một trong những người kì cục cho rằng nó đề cập về cuộc sống bạc mệnh của một lắp thêm Phi dưới triều đơn vị Nguyễn. 

Ầu ơ, gió đưa những vết bụi chuối sau hè Chớ anh mê vợ bé, cơ mà anh mê vợ bé anh bỏ bè con thơ.....

Bạn đang xem: Miếu bà phi yến côn đảo

Gió đưa, à ơi, gió đưa cây cải về trời rau răm làm việc lại chịu đựng lời đắng cay gió đưa ơi ah ơi ah cây cải mà về đâu, rau xanh răm sinh sống lại lòng sầu là sầu năm canh con ơi à ơi, con ngủ đi con hỡi à ơi à, phụ vương con mê mãi lầu son cơ mà quên về gió đưa vết mờ do bụi chuối sau hè à ơi sau hè anh ơi vợ bé bỏng bỏ bè là bè nhỏ thơ Gió gửi à ơi gió đưa cây cải về trời rau xanh răm ngơi nghỉ lại chịu lời đắng cay gió đưa ới à ơi à cây cải về đâu rau củ răm nghỉ ngơi lại, tình sầu là sầu thiên thu...

Theo dân gian nói lại rằng, bắt đầu của câu ca dao bên trên có tương quan đến giai thoại có tính lịch sử dân tộc dưới thời bên Nguyễn. Giai thoại lịch sử vẻ vang ấy đề cập về người phụ nữ hồng nhan phận hầm hiu tên là Lê Thị Răm (Bà Phi Yến) - máy phi của vua Nguyễn Ánh (1802 - 1820).

Năm 1783, để tránh sự truy đuổi của lực lượng Tây Sơn đề xuất Nguyễn Ánh đã túa chạy ra Côn Đảo, thậm chí ông còn quyết định đưa hoàng tử Hội An (có tục danh là hoàng tử Cải) đi thuộc Bá Đa Lộc sang Pháp để triển khai con tin ước viện sau thời điểm bại trận các lần Để kháng trả Tây Sơn, Nguyễn Ánh dự định gửi bé cả là Hoàng tử Cảnh thanh lịch Pháp ước viện thông qua Giám mục Bá Đa Lộc. Bà Phi Yến (Lê Thị Răm) khuyên răn Nguyễn Ánh không nên làm việc “cõng rắn gặm gà nhà” này cùng thấy xót cho bé mình đề xuất đã ngỏ lời khuyên ngăn Nguyễn Ánh đừng thao tác ấy. Nhưng Nguyễn Ánh chẳng đa số không nghe bà ngoài ra nổi trận lôi đình, nghi bà Phi Yến có hàm ý thông đồng cùng với quân Tây Sơn, Nguyễn Ánh truyền lệnh kìm hãm bà vào một hang đá trên hòn đảo hoang vắng, sau đây gọi là núi Bà, nằm ở phía Tây Nam, Côn Đảo

*

Ngay sau khi kìm hãm thứ Phi, Ít lâu sau Nguyễn Ánh nghe được tin quân Tây Sơn sắp tới Côn Đảo, rời Côn Sơn, có một hoàng tử thương hiệu là Cải, còn có tên là hoàng tử Hội An, con của bà Răm, dịp đó new 4 tuổi. Thời gian bấy giờ, hoàng tử vì than khóc đòi mẹ, do sợ giờ khóc khiến cho quân Tây Sơn phát hiện, đề xuất Nguyễn Ánh vẫn ném đứa bé bỏng xuống biển, xác trôi tấp vào xã Cỏ Ông, được dân làng táng tử tế. Còn về bà Phi Yến, bà may mắn được một con vượn cùng một bé hổ cứu thoát khỏi hang tiếp nối rồi về sống cuộc sống bình yên cùng với dân làng.

Tháng 10 (Âm Lịch) năm 1785, thôn An Hải (nơi bao gồm ngôi An tô Miếu ngày nay) tổ chức triển khai hội có tác dụng chay tế lễ vào làng. Họ rước bà Phi Yến đến tham dự cho thêm phần long trọng. Đêm hôm ấy, tại làng An Hải bà đã biết thành tên Biện Thi (một tên thiết bị tể) lén vào cấm chống của bà rồi giở trò sàm sỡ, tuy vậy Biện Thi chỉ vừa nạm được tay bà thì bà đang kịp tri hô mang đến dân làng để bắt tên sở khanh này lại. Cũng đêm hôm ấy, bà Phi Yến đã liều mạng tự tử để được vẹn tuyền danh tiết. Tử vong thương trọng tâm của hoàng tử Cải và sự buồn bã tột cùng của người chị em Răm là sự thích mang đến nguồn gốc, ý nghĩa của câu ca dao: Gió đưa cây cải về trời rau răm sống lại chịu đựng đời đắng cay”  Ngày nay, khi khách hàng tham quan du lịch Côn Đảo và đến miếu Bà Phi Yến - ngôi miếu trọng thể duy độc nhất vô nhị ở nơi đây không những có thời cơ tìm về nơi bắt đầu nguồn lịch sử qua sự tích bi đát của bà nhiều hơn được hưởng thụ nét văn hóa truyền thống lịch sử qua việc tham gia các lễ giỗ bà.

Tuy nhiên, fan ta cho rằng giai thoại lịch sử hào hùng này không nên sự thật, tất cả nhiều cụ thể không đúng theo lý. Như tác giả Lê Thanh Long đến biết, theo sách Nguyễn Phúc Tộc thay phả, Nguyễn Ánh có tất cả 21 bà vợ,18 hoàng tử với 18 hoàng nữ, nhưng lại không thấy bao gồm ai là Răm hay Cải (Hội An). Trong thời hạn bôn tẩu, Nguyễn Ánh chưa ban tên thụy cho 1 ai, vì chưng lý do đơn giản dễ dàng là ông chưa hẳn là vua, chính vì vậy không thể bao gồm chuyện ông ban tên thụy là Phi Yến đến bà Răm được.

Một điều quan liêu trong nữa là, người sáng tác Đinh Văn Hạnh, giám đốc Sở văn hóa truyền thống Thông tin – Bà Rịa Vũng Tàu, trên một nội dung bài viết đã minh chứng rằng: Nguyễn Ánh chưa khi nào đặt chân mang lại Côn Đảo, tuy vậy sự khiếu nại Nguyễn Ánh cho tá túc tại Côn Đảo sẽ được những nhà viết sử đơn vị Nguyễn chép lại, tuy vậy lại ghi thêm là “chỉ nghe kể chép lại”.

“…Sự nhầm lẫn của những sử gia triều Nguyễn, chép lại quy trình bôn cha của Nguyễn Ánh đã có được sử gia tín đồ Pháp Ch. Maybon đính bao gồm rất ví dụ trong cuốn Histoire moderne du d’ Annam, 1582 – 1820 (Pái. Plon, 1919), rằng hòn đảo Côn Lôn vốn chỉ được “nghe đề cập chép lại” trong “Đại phái nam thực lục” chính là đảo Cổ Long (Koh Kong), một hòn đảo nhỏ dại nằm phía đại dương Campuchia, ngay gần vùng biển khơi Hà Tiên – Phú Quốc, chứ không hẳn đảo Côn Lôn – Côn Đảo, nhưng mà mọi bạn đã biết.

Đây chỉ là sự việc lầm lẫn, khi chuyển chữ Koh Kong quý phái Hán tự. Trong khoảng thời gian gần 10 năm bị Tây Sơn truy lùng gắt gao nhất, Nguyễn Ánh trước đó chưa từng và cũng không được sức chạy ra Côn Đảo. Nguyễn Ánh lên có tác dụng vua và cho đến khi tắt hơi mà chưa một lần mang đến Côn Đảo”, bài viết đến biết.

Như vậy, Nguyễn Ánh không có ai là vk tên Lê Thị Răm, cũng không có con là hoàng tử Cải, quan trọng nhất là ông trước đó chưa từng đặt chân đến Côn Đảo. Mẩu chuyện có liên quan đến sự kiện lịch sử ở trên có thể là không tồn tại thật. Đền bái bà Phi Yến, tương truyền là đền rồng thờ một vị thần của Côn Đảo, được dựng và thờ phụng từ bỏ nhiều thời gian trước đó. Trong thời hạn gần đây, fan ta vẫn đồng ý cho rằng nơi chính là đền thờ bà Phi Yến với quên đi cực hiếm thật của ngôi đền.

Cũng theo ông Lê Thanh Phong, câu ca dao: “Gió chuyển cây cải về trời. Rau xanh răm ở lại chịu lời đắng cay” chỉ là phiên bản thứ hai, về sau mới có. Câu ca dao nguyên phiên bản là câu:

“Gió gửi cây cải về trời

Rau răm ở lại chịu đời đắng cay”.

Hai câu chỉ không giống nhau mỗi một tự là “lời” với “đời”, nhưng khác hoàn toàn nhau về ý nghĩa. Vậy mẫu triết lí ở ẩn dưới câu ca dao này là gì? Ông thân phụ ta ao ước gửi gắm vào câu ca dao này quan lại điểm, nhân sinh quan liêu gì đây?

Thêm vào đó, thuyền của Nguyễn Ánh không thể nào lớn lớn, vừa đủ sức chạy ra Côn Đảo cơ mà tránh ngoài thuyền Tây Sơn vẫn ruồng bố khắp hải dương Đông, cũng như chi tiết con vượn và con hổ cứu, nuôi bà Phi Yến.

Trong tập Cổ thư tác dịch vn phong sử (ghi chép lại phần lớn tấm gương sáng để hướng nhỏ người tới việc thiện, tránh những việc ác bằng cách thông qua các câu thơ với ca dao) của Nguyễn Văn Mại, chân thành và ý nghĩa câu ca dao được giải thích như sau:

“Cải là một số loại rau rất có thể dùng có tác dụng dưa, được gieo trồng vào những tháng mùa Đông rau xanh “cải” là món nạp năng lượng dân dã, bao gồm vị “đắng” khi xào giỏi luộc, và gồm vị “cay” khi nạp năng lượng sống. Rau “răm” cũng chính là món rau các gia vị vừa “cay”, vừa “đắng”, không thể thiếu trong nhiều món nạp năng lượng như trứng vịt lộn, canh hến, canh ngao, canh cá… nhị rau này, tuy không giống loại, nhưng đều sở hữu vị “đắng” và “cay”.

Xem thêm: Phim ' Tru Tiên Thanh Vân Chí 3 Khi Nào Có? Tru Tiên Thanh Vân Chí Phần 3 Khi Nào Có

Trong câu ca dao trên, “cây cải” và “rau răm” tượng trưng đến con tín đồ trong xã hội, đều có cùng cảnh ngộ.

Đạo Phật quan niệm rằng, sau thời điểm chết linh hồn con tín đồ lương thiện sẽ tiến hành về Cõi cực Lạc, cõi Niết Bàn, vĩnh viễn ngơi nghỉ đó không thể phải khổ. Cõi cực Lạc của Đạo Phật cũng tương tự Thiên đường của Đạo Thiên Chúa, hầu như chỉ quả đât bên kia không tồn tại khổ đau, chỉ toàn phúc lành, an lạc.

*

 Trời là thiên triều, triều công ty Thanh bên Trung Quốc. Cũng chính vì nước ta trải qua các đời mọi chịu triều đình trung hoa phong cho nên vì thế xem trung hoa như thiên triều. Răm là nhiều loại rau tất cả vị cay thường xuyên mọc tại phần đất thấp. Theo Hoàng Lê độc nhất Thống chí của Ngô Gia Văn Phái, vua Lê Chiêu Thống với Hoàng Thái hậu với thê thiếp là bà Nguyễn Thị Kim đã túa chạy lên cao Bằng lúc quân Tây Sơn chiếm cứ Thăng Long. Trên đường sang mong viện công ty Thanh, vua Lê Chiêu Thống chỉ kín đáo hộ tống Hoàng Thái hậu và nam nhi trưởng của ông là Nguyên Tử đi thanh lịch Trung Quốc, để bà Nguyễn Thị Kim sinh sống lại một mình. Bà xã đuổi theo ko kịp nên đã ôm hận quay trở về và ẩn né trong dân gian. Trước cảnh nước mất nhà tan và cuộc đời bi thương, thê thiếp đã có tác dụng thơ phong dao tựa như những lời trọng tâm sự về cuộc sống của bao gồm mình. Chính vì như thế nên có sự vĩnh cửu của câu ca dao trên. Hình hình ảnh "Cải" là vật dụng rau bao gồm vị đắng được ví với Thái hậu, còn hình hình ảnh "Răm" được ví cùng với Cung phi. Trong khi "Cải" (Hoàng Thái hậu) được vua đưa sang Thiên triều đang cam khổ ra sao, thì 1 mình "Răm" (Cung phi) nghỉ ngơi lại trên mảnh đất giặc đang chỉ chiếm đóng và chịu đựng phần đông lời đắng cay. Còn về phía vua Lê Chiêu Thống, ông đã mất ở Yên tởm vì bệnh và được chuyển linh cữu về nước sau khi đất nước được bất biến và định quốc đô. Hiền thê nghe tin, liền mang đến trước linh cữu vua Lê Chiêu Thống lạy khóc rồi uống thuốc độc mà bị tiêu diệt theo”.

Theo cách giải thích này, sự kiện xảy ra trong giai đoạn lịch sử hào hùng cuối đời nhà Lê cùng nhân đồ tên Răm chỉ là một trong những Cung phi của vua Lê Chiêu Thống. Mặc dù nhiên, cũng số đông không có địa thế căn cứ nào để xác định chuyện bên trên là gồm thật hơn là 1 trong những truyền thuyết. mang dù bắt đầu và ý nghĩa của câu ca dao: "Gió gửi cây cải về trời - rau xanh răm sống lại chịu đựng đời đắng cay" được giải thích ở hai tinh vi khác nhau, một mặt là nói tới tình mẫu tử thiêng liêng, bên dị thường nói về ý trung nhân thân trung thần liệt nữ. Cho dù vậy, các giai thoại định kỳ sử cũng giống như câu ca dao đã góp phần giá trị to lớn vào kho báu văn học Việt Nam, và cũng là 1 cách đặc trưng để ra mắt về một vị trí du định kỳ nói riêng cũng giống như văn hóa ở vn nói chung. Nuốm nên “Gió đưa cây cải về trời” là chỉ fan đã bị tiêu diệt và trong thời điểm tạm thời rời khỏi nai lưng thế. Người xưa cho rằng, trong nhị vợ chồng hay hai tín đồ bạn, một fan chết, coi như là được giải ra khỏi kiếp người, giải thoát khỏi bể khổ, và mong muốn được quay trở lại với cõi vĩnh hằng, Cõi Trời, Thiên Đàng. Còn fan ở lại – “Rau răm” thì vẫn phải sống một cuộc sống khổ cực, “đắng cay” như xưa, vậy đề xuất mới nói “Rau răm sinh hoạt lại chịu đựng đời đắng cay”.

Người ta rành mạch sự khác biệt giữa tục ngữ cùng ca dao sống chỗ: Tục ngữ thiên về lí trí, cung cấp cho người nghe đông đảo triết lí, tri thức dân gian, ca dao thiên về tình cảm, có nội dung trữ tình dân gian. Riêng rẽ câu ca dao đó lại có tính triết lí sâu sát thể hiện ý kiến sống của bạn xưa trong cả một tiến trình dài: 

Cõi đời là cõi tạm”, con fan sẽ nên trả lại cho trần gian toàn bộ những gì đang tạm vay mượn mượn lúc sinh thời: chi phí bạc, công danh, ấm no cùng hồ hết vui buồn, hoan lạc khổ, và điều duy độc nhất ta rất có thể mang theo cũng chính là những gì ta đã sở hữu vào đời cơ hội được sinh ra, chính là đức với nghiệp.

Hai sản phẩm công nghệ đức và nghiệp này ràng buộc nhân duyên cá thể với cục bộ loài người, tổng thể sinh vật. Gồm đức thì được hưởng tí chút quả ngọt vào đời, còn nợ nghiệp thì bắt buộc hoàn trả, nhiều mối nhân duyên vào đời này chính là đến nhằm đòi nợ. Trả nghiệp sẽ sở hữu được thống khổ, cũng chính là đắng cay nhưng ta cảm thấy được. Lúc nợ nghiệp vẫn trả không còn thì có thể “gió sẽ chuyển ta về trời”.

Cũng nói thêm, từ bỏ sát đó là tự bản thân trốn tránh vấn đề trả nợ, vậy cần nợ chưa trả hết thì trầm luân vẫn đeo mặt người, luân hồi chuyển cụ mà liên tục trả mang lại hết món nợ. Đó cũng đó là thân phận của “rau răm”, ở lại trần gian mà tiếp tục “đời đắng cay”.

*

Thời đại bọn họ giờ đây, với lối sống ngày càng coi trọng theo đuổi cuộc sống đời thường vật hóa học và danh vọng yêu cầu không hoài nghi vào nợ nghiệp, thiếu tín nhiệm vào thiện ác luân báo. Đối với họ, toàn bộ phải được dùng khoa học thực nghiệm hội chứng minh, yêu cầu có bởi chứng, đôi mắt thấy, tai nghe, sờ mó được, đạt được như vậy thì bắt đầu tin.

Nhân tiện cũng nói thêm một chút về ý kiến này, thoạt đầu nghe có vẻ như hợp lý, tuy nhiên xét kỹ lại, nó dùng làm bao biện cho một vài nhược điểm trong bạn dạng tính nhỏ người. Do dùng lý nhưng mà xét đang thấy rằng trình độ cải tiến và phát triển của công nghệ là bao gồm sự thăng tiến theo thời gian, đến 1 tiến trình nhất định thì khoa học cũng trở thành chỉ đã đạt được 1 lever nhất định, vậy nên sẽ sở hữu được những sản phẩm tồn tại ngoài kỹ năng nhận thức của khoa học. Tin tưởng hoàn hảo nhất vào khoa học chằng khác gì tự bản thân trói buộc mình.

Miếu Bà Phi Yến hay còn được gọi là An sơn Miếu là nơi thờ bà Phi Yến - trang bị phi của chúa Nguyễn Phúc Ánh (Nguyễn Ánh). Bà mang tên thật là Lê Thị Răm.

*
tất cả Một Côn Đảo Đẹp tỏa nắng Nhìn từ Đỉnh Núi Yên ngựa chiến

Di tích lịch sử hào hùng Miếu Bà

Khi chuẩn bị đi phượt Côn Đảo bạn nên mày mò qua di tích lịch sử dân tộc Miếu Bà với cũng nên nói ngay lập tức rằng miếu Bà là ngôi miếu duy nhất ở

*

Truyền thuyết Bà Phi Yến

Theo truyền thuyết dân gian nhắc lại, bà Phi Yến đã làm được hai loài vật rất khôn ngoan, trung thành cứu sống, đó là vượn bạch và hắc hổ. Bọn chúng đưa bà mang lại làng Cỏ Ống nơi tất cả nấm chiêu tập hoàng tử Hội An. Dân xã Cỏ Ống giỏi tin đang dựng mang lại bà một căn nhà ở bên gần đó để nhân thể bề lui tới bên nấm chiêu mộ của con trai mình.

Tháng 10 (Âm Lịch) năm 1785, xã An Hải (nơi tất cả ngôi An đánh Miếu ngày nay) tổ chức hội làm chay tế lễ trong làng. Họ rước bà Phi Yến đến tham gia cho góp phần long trọng. Đêm hôm ấy, tại làng mạc An Hải bà đã biết thành tên Biện Thi (một tên thiết bị tể) lén vào cấm phòng của bà giở trò sàm sỡ, tuy nhiên Biện Thi chỉ vừa cầm được tay bà thì bà đang kịp tri hô mang lại dân thôn bắt giam ngóng xét xử. Cũng đêm hôm ấy bà Phi Yến vẫn liều mình tự tử để được kiêm toàn danh tiết.

*

Lễ giỗ Bà Phi Yến

Số phận đã an bà mang lại bà sản phẩm phi Phi Yến lặng nghỉ tại thôn An Hải, dân làng vẫn lo vấn đề tống táng với lập miếu bái bà - người phụ nữ “Trung trinh ngày tiết liệt”. Hàng năm, cứ vào ngày 18 mon 10 (Âm Lịch), bạn dân Côn Đảo đều tổ chức lễ giỗ của bà rất long trọng và thường là có tác dụng cỗ chay để tưởng nhớ về ký ức ảm đạm "https://canthiepsomtw.edu.vn/mieu-ba-phi-yen-con-dao/imager_6_12778_700.jpgVì một hội làm chay nhưng mà bà phải bỏ mình"https://canthiepsomtw.edu.vn/mieu-ba-phi-yen-con-dao/imager_6_12778_700.jpg.

Đối với những người dân đảo, ngôi miếu rất linh thiêng thiêng, nối sát với câu chuyện bi quan của người thiếu phụ tài sắc, đức hạnh cùng giàu lòng yêu nước. Sau khi Bà mất, quần chúng. # trên hòn đảo thương tiếc đã lập miếu thờ. Năm 1861, sau khi chiếm đảo, thực dân Pháp đã ra quyết định di toàn cục dân vào lục địa để tạo ra nhà tù phải ngôi miếu dần bị đổ nát. Đến năm 19581 quần chúng. # trên đảo đã thi công lại ngôi miếu khang trang bên trên nền ngôi miếu cũ cùng thờ tự cho đến ngày nay. Vấn đề tham gia lễ giỗ của bà, cũng đó là thưởng thức một nét văn hóa truyền thống rực rỡ khi đi chuyến đi.

Giới Thiệu Tour Côn Đảo 2023

Các chúng ta cũng có thể xem những thông tin về các chương trình tiên tiến nhất tại

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.