Yêu Thương Tình Nhân 1 Đêm (Hoàn), Yêu Thương Tình Nhân Một Đêm

CHƯƠNG 3 Ông trời không có nghe thấy lời ước xin của cô! Không, bắt buộc nói ông trời có nghe thấy, không dừng lại ở đó nghe được thừa rõ ràng, cho nên vì vậy mới tuân theo nguyện vọng nhằm cô bình an trở về chỗ ngồi, bình yên qua hết nhì tiếng rồi rã tầm, sau đó rời khỏi doanh nghiệp ra đến cửa chính, không thể ngờ cho tới lại gặp gỡ được Trạm Diệc Kỳ sẽ ngồi ở bên ngoài quán cafe đối diện mặt đối mặt nhìn nhau. Lương Kỳ Gia bị tởm hãi mang đến nỗi suýt vấp ngã ngã, gấp rút đem ánh nhìn của chú ý dời đi, chậm rãi bước sau tè Tuệ, trong tâm không xong gào thét, trời ơi, trời à, làm ơn đừng đến anh ta nhận ra cô, có tác dụng ơn, làm ơn, có tác dụng ơn. “Kỳ Gia, cậu nhìn xem, là Trạm soái ca nha!” đái Tuệ cũng bắt gặp hắn, phát ra giờ đồng hồ kêu khôn xiết hưng phấn. “Anh ấy làm sao rất có thể ngồi uống cà phê 1 mình ở đằng kia được cơ chứ? cơ hội khó tìm, đi thôi, chúng mình đi qua nói với anh ấy mấy câu.” “Đừng náo loạn, cậu ao ước cùng hắn nói chiếc gì? bọn họ nhận ra hắn tuy nhiên hắn lại không cần thiết phải quen thuộc biết chúng ta.” Lương Kỳ Gia kịch liệt chũm chặt tay cô bạn. “Vì cố kỉnh nên họ mới cần đi qua thủ thỉ cùng anh ấy, thuận tiện làm cho anh ấy tất cả thêm tuyệt hảo về bọn mình nha.” tiểu Tuệ trái lại càng cuốn hút cô đi. “Muốn gia tăng tuyệt vời thì tự mình đi đi, tớ so với anh ta một ít hứng thú cũng không có, tớ đi trước đây.” Lương Kỳ Gia giật bàn tay ngoài sự cuốn hút của Tiệu Tuệ, khước từ từ chối. “Không được, đã là bằng hữu thì đề nghị cùng đi cùng với nhau, tớ đi một mình ngại lắm.” tiểu Tuệ lại hối hả giữ chặt mang cô. “Đã thẹn rồi thì thôi đi.” “Nhưng mà cơ hội ngàn năm nặng nề được, tớ không thích buông tay à.” đái Tuệ nói xong quay đầu quan sát về phía Trạm Diệc Kỳ, không nghĩ là tới hắn đúng lúc này đứng lên, ra khỏi chỗ khiến cho cô vừa mừng vừa sợ thường xuyên nói: “A, anh ấy vực lên rồi kìa, yêu cầu đi sao? A, anh ấy đi về phía chúng ta này. Trời ạ! Anh ấy đang chú ý mình, anh ấy đang quan sát mình kìa, Kỳ Gia!” tè Tuệ mỗi một khi một lắm lời, tim của Lương Kỳ Gia cũng đập bình bịch không yên, chột dạ lùi bước về vùng sau Tiểu Tuệ, đợi tính đến lúc Trạm Diệc Kỳ mang lại gần thì cô đã hoàn toàn trốn làm việc phía sau sườn lưng Tiểu Tuệ, đầu cúi thấp, mái tóc lâu năm buông xuống bịt kín hết gương mặt. “Hi, xin chào, Trạm tiên sinh.” Cô nghe thấy tè Tuệ lấy giọng điệu có một chút ít khẩn trương lại với điểm thẹn thùng mở miệng to nói. “Chúng ta thân quen nhau?” Cô nghe thấy Trạm Diệc Kỳ nói như vậy, thanh âm đối với trong trí nhớ của cô ấy càng trầm thấp, lại ko khàn khàn như vậy. “Tôi là nhân viên cấp dưới Quý thị, thời điểm anh đến doanh nghiệp tìm ông chủ có vài lần chạm chán mặt qua. Tôi hotline là giữ Tiểu Tuệ.” “Khó trách tôi lại cảm xúc hai người có điểm quen thuộc mặt, thì ra thiệt sự vẫn từng gặp gỡ. Vị tiểu thư đứng sau cô cũng vậy sao?” Nghe thấy hắn đem chủ đề chuyển cho tới trên người cô, Lương Kỳ Gia cảm thấy toàn bộ cơ thể lập tức cứng đờ. “Đúng thế, cô ấy thương hiệu là Lương Kỳ Gia, chúng tôi cùng nhau ở công tác làm việc ở chống kế toán.” tè Tuệ nói xong liền bước sang bên, nháy mắt khiến cho khắp cơ thể Lương Kỳ Gia tồn tại trước đôi mắt Trạm Diệc Kỳ. “Xin chào Lương đái thư.” thiếu Tiểu Tuệ sinh hoạt trước mặt làm cho lá chắn, thanh âm của hắn tốt nhất thời trở cần gần vào gang tấc, trên thực tế đúng là như vậy, giầy của hắn biện pháp cô chưa tới một mét cơ mà thôi. Lương Kỳ Gia cảm xúc lòng bàn tay của bản thân không xong đổ mồ hôi, trái tim kinh hoảng mang lại độ sắp tới nhảy thoát khỏi lồng ngực. “Xin chào.” Cô cúi đầu nói, trọn vẹn không có dũng khí dám ngấc đầu lên đương đầu với hắn. Có tác dụng ơn đi, ông trời đừng làm cho hắn nhận biết cô, làm ơn, làm ơn đi mà. “Trạm tiên sinh có tác dụng sao hoàn toàn có thể ngồi một mình uống cà phê ở dưới lầu như thế?” tè Tuệ mở miệng hỏi. “Tôi đang đợi người.” “Chờ ông chủ sao? tất cả muốn shop chúng tôi chờ cùng không, nhiều người dân vẫn đỡ buồn rầu hơn 1 mình chứ!” tiểu Tuệ tích cực và lành mạnh hỏi. Không muốn, không muốn, không cần, làm cho ơn đi, ông trời khiến cho hắn nói không yêu cầu đi, cô vùng dậy còn rất có thể mượn xống áo để đậy khuất dòng bụng, nếu như ngồi xuống chắc chắn là sẽ lộ ra, không chỉ có thế nếu không thừa thời điểm hắn chưa phân biệt mình nhưng chạy trốn, trời biết hắn hoàn toàn có thể đột nhiên ghi nhớ ra cô hay là không à? Hắn hẳn là không phân biệt cô đi? hay những hắn đã nhận ra nhưng lại làm cho như không biết, coi như sẽ quên rồi? nếu là vế sau thì đây đúng là điều mà lại cô ước ao muốn, tuy nhiên nếu một ngày nào đó hắn phát hiện tại ra một cái bụng của cô thì… không được, cô nhất quyết phải nhanh lẹ rời ngoài đây new được, càng sớm càng tốt! nghĩ về thế, cô nuốm lấy dũng khí mở miệng. “Tiểu Tuệ, bản thân có bài toán phải đi trước một chút, hai bạn cứ trường đoản cú từ rỉ tai đi nhé.” Sau đó hối hả liếc hắn một cái, đồng thời mang đến hắn một nụ cười cứng ngắc, “thật xin lỗi.” “Không sao đâu, tôi đang dần muốn tăng trưởng lầu tìm kiếm Quý Thành Hạo. Cám ơn ý xuất sắc của lưu giữ tiểu thư, tôi xin đi trước, tạm thời biệt.” Nói xong, Trạm Diệc Kỳ mỉm cười cợt cúi thấp tín đồ xuống, thanh trang quay đi lao vào trong cổng chính, nháy mắt liền bặt tăm bên trong. “Thật là rất đẹp trai thừa đi thôi! Cậu không thấy từng một cồn tác giơ tay nhấc chân của anh ấy ấy đều tràn ngập mị lực mê người hay sao?” tiểu Tuệ thở dài đầy say mê. Cô ko biết, cô chỉ cảm thấy thiết yếu mình khẩn trương lo ngại đến sắp tới rớt cả tim ra ngoài luôn. Lương Kỳ Gia ở trong lòng thầm ân oán thán trả lời. Dẫu vậy mà cô không thể nghĩ tới hắn lại đang rời đi trước, có tác dụng cô thở phào dịu nhõm được một hơi tuy vậy cũng không ngoài cảm thấy tất cả chút ít đơ mình cùng thất vọng. Coi ra hắn thật sự không nhận biết cô, bằng không chính là đối cùng với cô nửa điểm hứng thú cũng không có, cho nên vì vậy mới rất có thể không cần xoay đầu đã tiêu sái tránh đi như thế. Đêm đó đối với hắn mà lại nói, có lẽ đơn thuần chỉ là 1 đoạn nhân duyên như sương sớm, trời sáng sủa rồi cũng trở thành tan đi nhường chỗ mang lại ánh dương, không lưu lại lại một ít dấu vệt nào. Tuy cảm hứng có chút bi thương, nhưng lại chuyện này căn bản không thể trách hắn, chính vì phản ứng như thế này cũng là lý do vì sao trước kia cô lại chọn hắn làm người tình một đêm, hắn cũng không tồn tại làm cô bế tắc mà, trái thật vẫn quên cô rồi. Nhưng lại trong bụng cô vẫn còn đó đang nuôi dưỡng con gái nhỏ nhắn bỏng của nhì người. “Kỳ Gia?” Thanh âm béo múp của đái Tuệ rước kẻ đang du ngoạn trong dòng cảm xúc là cô kéo tuột trở về. “Cậu có tác dụng sao và lại ngây ngốc ra như thế? Đang cân nhắc cái gì?!” tè Tuệ hỏi cô. “Không bao gồm gì, tớ đang suy nghĩ xem có hay không nên nhân lúc người ta còn chưa phát hiện mình mang bầu mà về nhà một chuyến.” Cô dối trá xong, lại nhịn không được đặt ra những câu hỏi thêm. “Vừa rồi Trạm tiên sinh hẳn là không tồn tại nhìn ra mình là thiếu phụ đã có thai đi?” “Mỗi ngày đám đồng nghiệp cùng cậu gặp mặt mặt còn chưa nhìn ra nổi, anh ấy có tác dụng sao có thể thấy được chứ?!” Vẻ mặt Tiểu Tuệ như đang chê trách thói ngây người của cô, sau đó nhanh chóng trở lại chuyện chính. “Cậu về đơn vị làm chiếc gì? tía cậu không phải là mỗi tuần hầu như đến thăm hay sao?” Lương Kỳ Gia cảm xúc thật như mong muốn là cô bạn này không có nghi ngờ vị sao cô lại hỏi coi Trạm Diệc Kỳ gồm nhìn ra mình sở hữu thai tốt không. “Ông bảo ao ước tớ có thể về qua đơn vị một chút, dì với em trai nhiều khi cũng nhắc tới tớ.” Cô trả lời. “Loại chuyện quỷ dữ này mà lại cậu cũng tin tuyệt sao?” “Không tin, cơ mà mà bản thân biết đây là mong mong của bố mình, mong muốn mình vĩnh viễn rất có thể nhớ về tòa nhà đó, cũng biết mình có người nhà, cho dù gì ngôi nhà đó cũng chưa hẳn nhà của tớ, toàn thể cũng không phải thuộc về tớ.” “Người nhà?” tè Tuệ cười nhạt. “Tớ cũng biết chuyện này thực bi hùng cười, nhưng đấy là hy vọng của ông, tớ không thích ngay cả cố gắng thử có tác dụng một lần cũng không tồn tại làm đến ông thất vọng.” “Cậu đã ước ao thử nhị mươi năm, cũng không phải chưa từng demo qua, tớ thật sự băn khoăn trong đầu tía cậu cuối cùng nghĩ đến vật gì nữa?” tè Tuệ hòn đảo cặp mắt trắng dã hiểm sâu nói. Lương Kỳ Gia bất đắc dĩ cười trừ. “Cho đề xuất mình ko đi dạo phố cùng cậu được, thiệt xin lỗi.” “Chuyện này còn có gì mà rất cần được xin lỗi, tuy thế cậu xác minh mình thiệt sự nên về kia sao? ao ước tớ cùng về không? Có fan ngoài nghỉ ngơi đó, thể hiện thái độ của dì cậu chắc hẳn rằng sẽ bớt tồi tệ đi chút ít.” tè Tuệ lo ngại đề nghị. Cô rung lắc đầu. “Ba mình nghỉ ngơi nhà, bà ta sẽ không còn đối xử thừa tệ với bản thân đâu.” “Vậy cậu nên cẩn thận một chút.” “Được. Cậu đi bước chân đi dạo phống vui vẻ nhé, bye bye.” Cô nhìn cô bạn gật đầu, vẫy tay mấy cái. “Bye.” tè Tuệ cũng vẫy vẫy tay sau đó liền xoay tín đồ rời đi. *** thu hồi tầm góc nhìn theo bóng đái Tuệ rời đi, Lương Kỳ Gia xoay fan đi theo hướng khác một bí quyết vô mục đích, cũng ko về thẳng công ty như lúc nãy sẽ nói. Vừa rồi toàn bộ những gì cô nói mọi là lời dối trá, bố căn bạn dạng chưa bao giờ nói dì tuyệt em trai nhớ đến cô, cũng không thể muốn cô nhàn rỗi về nhà đùa gì hết. Ngược lại, thật ra cha cũng hiểu rằng cô chuyển ra ngoài sống sẽ tốt hơn, chẳng qua ông lo ngại áp lực kinh tế tài chính sẽ đè nặng lên vai cô, nhưng ông lại không tồn tại cách nào sẽ giúp đỡ hết chính vì toàn bộ tiền đều phía bên trong tay vk của mình. Người phụ vương đáng yêu mến năm kia vì mong được phép nuôi chăm sóc cô mà gần như đã giảm đất thường tiền rồi làm đủ hầu như chuyện không vô tư với mình khiến cho cô cực kì áy náy. Vày vậy cô mới luôn chuyên cần đọc sách, mong mỏi rằng bạn dạng thân sẽ không thể thua nhát ai, ít nhất hoàn toàn có thể kiếm được chút chi phí hoặc tra cứu ra đối tượng người tiêu dùng kết hôn rất có thể cùng cô hiếu thuận cùng với cha, ai biết rằng lại phát sinh ra chuyện với thai khi chưa kết hôn này chứ… Than dịu một hơi, cô cảm thấy thắt sườn lưng có chút mỏi liền bước vào trong công viên, tìm một cái ghế đá ngồi xuống, thanh thản sinh sống và chú ý những tia nắng chiều đằng xa không biến thành những tòa nhà cao tầng che tắt thở đến ngẩn người. Mùa hè mặc dù buổi chiều hết sức dài, mà lại qua bảy giờ thì sắc trời vẫn dần dần tối đi. Lương Kỳ Gia dìu dịu vỗ về một cái bụng đang dần dần rõ hơn khi ngồi xuống, nghĩ về mình có lẽ rằng nên ăn bữa tối một chút, mặc dù rằng cô không đói, nhưng do cục cưng, cô vẫn đề xuất ăn một chút gì mới được. đó là nên ăn cái gì đây? “Cục cưng, con muốn ăn cái gì?” mà lại mà cục cưng đâu có khả năng trả lời cô, vẫn là chính mình tìm câu trả lời thì hơn. “Tiệc đứng cũng được, đồ ăn xanh nhiều, chọn lựa cũng đa dạng chủng loại nữa.” Thì thào trường đoản cú nói xong, cô tựa vào lưng ghế để đứng dậy, quay người lại, nhanh chóng bị bạn chắn làm việc trước phương diện dọa mang lại kinh hồn bạt vía. Trạm Diệc Kỳ! “Em sở hữu thai? Là bé của tôi sao?” Trạm Diệc Kỳ nhìn chăm chăm cô hỏi. “Không!” chính vì chuyện tình đột ngột xảy ra, Lương Kỳ Gia không chút nghĩ ngợi nhất quyết phủ nhận, không thể hay hiểu được sự gớm hoảng của mình đó là giấu đầu lòi đuôi, ko đánh đang khai. Không khí thân hai người đùng một phát trầm mặc. Trạm Diệc Kỳ bị chuyện ngoài dự tính này dọa đến ngây người. Lương Kỳ Gia bị sự xuất hiện bất bất thình lình của hắn, cùng rất phản ứng kịch liệt của chính mình dọa mang lại ngây người theo. Vào khoảng thời hạn ngắn, lũ họ y hệt như hai pho tượng đá đứng nguyên tại chỗ không còn nhúc nhích, bầu không khí cứng đờ biến chuyển hoá kỳ lạ đến không lường được. “Em thật sự bao gồm mang bé của tôi?” Trạm Diệc Kỳ lại mở miệng tiến công vỡ trầm mặc. “Làm sao có thể?” Cô mỉm cười gượng nói, đột nhiên bừng tỉnh giấc ra rằng hắn hoá ra đã sớm nhận biết cô, chỉ với không muốn bộc lộ ra trước khía cạnh Tiểu Tuệ nhưng mà thôi. “Vậy đứa nhỏ nhắn là con ai?” Hắn chú ý không chớp đôi mắt vào cô cơ mà hỏi. “Đương nhiên là các bạn trai của tôi.” Cô theo bạn dạng năng dối trá ngay. “Bạn trai? Tôi nghĩ bình thường thì trong trường hợp này người ta sẽ nói là của ông chồng mình chứ.” Hắn đính chính lại lời của cô. Lương Kỳ Gia cứng fan đi một chút. “Đứa bé dại được mấy tháng?” Hắn lại hỏi. “Năm tháng.” Cô nói dối, bởi vì chuyện bầy họ gây ra tình một đêm cách đây đã sáu tháng, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng tính ra được tuổi của đứa nhỏ. “Có lẽ là sáu tháng mới đúng đi.” Hắn lại nói. Cô hoàn toàn không biết đề nghị phản ứng như thế nào, cúi rẻ đầu nói ko nổi nửa câu.

Bạn đang xem: Yêu thương tình nhân 1 đêm

Xem thêm: Thuốc bổ kích thích ăn cho trẻ, top 5 loại thuốc bổ cho trẻ biếng ăn và chậm lớn

“Đi thôi, chưa phải em chưa nạp năng lượng cơm sao? Anh mời em ăn uống cơm.” Hắn đùng một phát vòng vo chuyển đề tài. “Không cần.” Cô không chút suy nghĩ ngợi lập tức phủ nhận cự tuyệt. “Nhưng anh muốn.” Nói xong, hắn gấp rút nắm mang khuỷu tay cô, một cách kiên cường mà không còn làm cô đau để kéo về phía trước. (ND: Đoạn này Diệc Kỳ ca đã xác định rùi, ý muốn dỗ ngọt Kỳ Gia tỷ yêu cầu mình đổi xưng hô.) Đầu Lương Kỳ Gia trở nên một mảnh lếu láo loạn. Hiện tại rốt cuộc cần làm đồ vật gi bây giờ? Hắn làm sao lại hoàn toàn có thể xuất hiện ở chỗ này chứ? Lại còn kiên trì mong muốn mời cô ăn cơm? thông thường khi đàn ông phân phát hiện bồ một đêm của chính bản thân mình mang thai, hẳn là đề nghị e sợ chạy còn ko kịp, kiên quyết từ chối đứa bé trong bụng mới đúng, vì chưng sao hắn ko phản ứng như thế? fan này rút cuộc muốn như thế nào chứ? “Trạm tiên sinh, tôi…” “Lấy dục tình của chúng ta, anh nghĩ về em có thể được rồi?” Hắn hiền hòa nói. Đem hai chữ tiên sinh bỏ đi, vậy chưa phải là chỉ còn một chữ Trạm thôi sao? Hắn hy vọng cô gọi hắn như vậy, Trạm? Da kê của cô nhịn ko được nổi lên từng tầng, hơn nữa còn nói vật gì mà lấy quan hệ của bọn chúng ta, đàn họ thì tất cả quan hệ gì? Trừ vứt là phụ thân của bầu nhi vào bụng cô ra. Nhưng mà là hắn cũng không còn biết được chuyện này cơ mà, không hẳn thế sao? Cô vừa rồi sẽ nói cùng với hắn đứa bé dại không phải con của hắn, hắn rốt cuộc xem xét cái gì? “Trạm tiên sinh, tôi hi vọng anh hoàn toàn có thể quên chuyện xảy ra ban đêm đó.” Cô hít sâu một hơi, lời vừa new thốt ra nhanh chóng bị hắn tiến công gãy. “Vì sao?” Hắn lại còn hỏi! “Bởi vày đó chỉ với tình một đêm cơ mà thôi.” Cô ngừng lại. “Có đứa nhỏ rồi thì sẽ không hề là chỉ nữa.” Hắn cũng tạm dừng theo, góc nhìn sáng ngời chú ý cô. Lương Kỳ Gia nhịn không được lại cưng cửng một chút, nhíu mày nói với hắn: “Tôi vừa rồi đã nói đứa nhỏ không đề nghị của anh, bởi sao anh còn vậy nói như vậy?” “Bởi vì em sẽ nói dối.” Cô cần sử dụng âm thanh lãnh đạm phòng bị đáp lại: “Anh nhờ vào cái gì mà nói như vậy?” “Dựa vào phản ứng kịch liệt vừa rồi, cùng với thái độ của em bây giờ.” Hắn định liệu trước nói: “Anh gồm thể xúc cảm được em đang kinh hãi, Lương Kỳ Gia tiểu thư.” “Đó chưa hẳn kinh hãi, nhưng mà là kinh ngạc, bởi vì những lời cơ mà anh nói đều rất là khó tin.” khía cạnh cô đã hết chút máu tuy vậy vẫn nỗ lực giãy dụa. “Tùy em ao ước nói như thế nào, tuy nhiên sự thật chính là sự thật.” “Anh căn bản không hề biết thực sự là mẫu gì!” “Thật sự là bởi thế sao? không bằng họ đến cơ sở y tế nhờ bác sĩ nói mang lại anh biết sự thật là như thế nào, em thấy sao?” Vẻ khía cạnh Lương Kỳ Gia trở buộc phải khiếp sợ, sau cuối nói ko nổi câu làm sao nữa. Trạm Diệc Kỳ nhịn không được than nhẹ một hơi, thiếu hiểu biết nhiều cô bởi vì sao muốn khước từ hắn là thân phụ của đứa bé dại trong bụng mình. Chắc rằng lời cô nói là thật, đứa nhỏ tuổi thật sự chưa phải của hắn. Một thanh âm đùng một cái ở trong lòng hắn vang lên, nhưng là cũng đắn đo vì sao, trực quan mách bảo rằng đứa nhỏ chính là con của hắn. Cô nói đứa nhỏ dại hơn năm mon rồi, hắn liếc qua bụng thì cũng thấy gần như thế, cơ mà mà hắn vẫn cảm xúc cô không hẳn là loại thiếu phụ tuỳ tiện thể lên chóng với đàn ông! Ách, tình một đêm kia với hắn không tính, hắn cụ thể nhìn thấy phản nghịch ứng của cô với tình dục cùng động tác đều tràn ngập trúc trắc, cho dù đó không phải là lần trước tiên của cô. Kết luận mặc kệ lúc đầu cô vày sao lại kiến nghị làm chuyện tình một đêm cùng hắn, hắn vẫn tin yêu cô hoàn hảo không buộc phải cái loại đàn bà giỏi cùng tín đồ ta quan lại hệ, trên thực tiễn hắn hoài nghi liệu tất cả phải chính là lần trước tiên cô tìm nhân tình một tối hay không, do đó mới rất có thể cảm thấy đứa nhỏ hẳn là bé của mình. Tuy thế mà này cũng chỉ là suy xét riêng của hắn. Không thể muốn chỉ là suy xét trong đầu, Trạm Diệc Kỳ nhíu nhíu mày. Hắn mong muốn đứa bé dại là con hắn, về phần vì sao thì… tuy rằng hắn cũng đọc được chuyện này có chút mạc danh kỳ lạ (khó tin, khó lường trước được), nhưng lại mà hắn chính là thích, thích mong mỏi nhìn cỗ dáng cô sở hữu thai, hình thành đứa bé dại của mình. Đây là lần trước tiên hắn so với một người phụ nữ có loại cảm xúc như thế, cảm hứng muốn kết hôn. (ND: Hội chứng này được fan ta call là YRML - yêu rồi nhưng mà lại.) “Đứa nhỏ dại trong bụng có khỏe không?” Hắn hỏi, thế làm dịu đi ko khí. “Con không hẳn con của anh.” Lương Kỳ Gia toàn bộ cơ thể cứng ngắc nói, cũng không chút cảm kích. “Được rồi, vậy họ nói đến chuyện phụ vương của đứa nhỏ, anh ta là người như vậy nào?” Hắn cùng bất đắc dĩ thở lâu năm một hơi, sửa miệng nói. *** ví như cô đã kiên cường rằng đứa nhỏ không đề nghị của hắn thì hắn thực mong muốn biết phụ vương của đứa nhỏ là người như vậy nào, chỉ cần nghĩ mang lại tên đó thôi là hắn đã thấy ganh tuông lớn khiếp. Không cho là tới Trạm Diệc Kỳ vẫn hỏi như thế, Lương Kỳ Gia há mồm lại thiết yếu nói được câu gì, chính vì hình hình ảnh xuất hiện nay ngay sinh sống trong đầu cô cũng chỉ bao gồm hắn, đông đảo thứ hồ hết được tưởng tượng giống với người này. Thân phụ của đứa nhỏ đeo một chiếc kính đôi mắt vuông vắn, bộ dạng nho nhã dễ dàng gần, tuấn dật mê người. Thân cao hơn nữa mét tám, dáng người đẹp đến mức chân dài tạp chí cùng khó sánh kịp, lại sở hữu giọng nói nhưng DJ radio(*) có theo cũng không nổi. Tín đồ đó tuy vậy không đề nghị là ngôi sao nhưng luôn sở hữu một đống fan hâm mộ, là bạch mã hoàng tử, ý trung nhân trong mộng, bạn trai lý tưởng của hàng ngàn cô gái. (*) DJ radio: convert nói nắm thôi, ta là ta mong mỏi đổi thành phạt thanh viên của đài lắm - ND. “Đó là các bạn cùng lớp của tôi thời đại học, tên là Đường Gian.” Cô thế sức nghĩ mang lại một người bọn ông khác, ltinh tinh loạng quạng nuốm nào lại đúng vào chuyện xưa. “Đó là bạn trai, cũng là tình ái đầu của tôi. Chúng tôi chạm chán lại nhau ở buổi họp lớp, tiếp đến kết giao.” Trạm Diệc Kỳ đối với câu trả lời của cô không có lời dấn xét nào, đem ánh mắt chuyển về phía bàn tay trống trơn cùng ngón tay không thể đeo nhẫn. Một song nam con gái yêu nhau, sau khoản thời gian nhà gái có thai thì nhà trai chắc chắn phải lập tức nuốm nhẫn hướng nhà gái ước hôn chứ? mặc dù hôn lễ quan trọng lập tức cử hành nhưng nhẫn thì tuyệt đối hoàn hảo không thể thiếu, sao trên tay cô lại không tồn tại nhẫn, chuyện này đại biểu cho cái gì? bạn cũ thời đh Đường Gian sao? Đây lại là một khẩu ca dối ư? xuất xắc đó chính là một kẻ chỉ biết nạp năng lượng chơi mà lại không chịu phụ trách? mà lại cô dễ thường không thèm nhân cơ hội này lừa dối đổ hết trọng trách cho hắn, nắm đứa nhỏ xíu tìm một người thân phụ nguyện ý có tác dụng kẻ đổ vỏ sao? suy xét này, làm cho Trạm Diệc Kỳ tất yêu nào ko hoài nghi. Có lẽ nào cô thiệt sự đã yêu tên lếu đản như thế nào rồi? Nhưng dáng vẻ khi đề cập đến đối thủ của cô rất khác cho lắm. Cô trái nhiên là cô gái vừa kỳ quái vừa mâu thuẫn, luôn tiện lợi khơi mồng quyết tâm chinh phục tìm gọi trong hắn, không uổng công hắn so với cô nhớ mãi không quên, còn mong đem cô cưới về làm vk nữa. “Bộ dạng của anh ấy rất xấu sao?” Hắn hỏi cô. “Cái gì?” Lương Kỳ Gia ngơ ngác nhìn hắn, không hiểu biết nhiều vì sao hắn đùng một phát nói như vậy. Giả dụ như hắn call là xấu thì kiên cố trên thế giới này không tồn tại cái gì call là đẹp hết mất. “Anh gồm thiếu tay hoặc thiếu chân sao?” Không để ý đến phản ứng gàn nghếch của cô, hắn lại hỏi. Cô trừ bỏ bài toán ngơ ngác quan sát hắn thì trọn vẹn không biết trả lời như vậy nào. “Hay là em đã từng có lần nghe cho chuyện gì xấu xí về anh đi, giống như hoa tâm, lạm tình, ăn uống chơi không chịu đựng trách nhiệm, giỏi là mấy chuyện bát quái khác chẳng hạn?” Hắn ngừng một chút, “có sao?” Cô lắc đầu. “Một khi vẫn như vậy, vì chưng sao em không chịu bằng lòng đứa nhỏ tuổi là của anh ấy đâu? Là điều kiện của anh không tốt, ko xứng cùng với em sao?” Thì ra đó là lý do mà hắn đột nhiên hỏi một đống sự việc không thể làm sao hiểu phất như vậy, chỉ ước ao biết bởi vì sao cô cự hay hắn. Mà, vày sao à? Lương Kỳ Gia thì thầm tự hỏi bao gồm mình. Điều khiếu nại của hắn tốt như vậy, dáng vóc đẹp trai lại lắm tiền, là đối tượng người sử dụng kết hôn mà lại người bọn bà nào cũng tha thiết mơ ước, đặc biệt quan trọng nhất là cô còn mang thai đứa nhỏ tuổi của hắn, có thể dễ dàng chị em sang vày con, gả vào nhà giàu sang, không phải thế sao? Nhưng sự việc ở chỗ, hắn thiệt sự sẽ do đứa nhỏ mà kết hôn cùng cô sao? mặc dầu có, mẫu gọi là nhà giàu có đen sâu như biển, sau này sau này ra làm sao cô còn ko biết, nếu đợi đứa bé sinh ra ngừng họ đòi ly hôn ngay lập tức, do vậy cô rất có thể tranh quyền giám hộ được với hắn sao? không có mẹ đẻ mặt cạnh, đứa bé nhỏ sinh ra có bao nhiêu xứng đáng thương, cô phần lớn đã tự mình trải qua hết thảy, cũng hiểu ra hơn bất kể ai cảm giác ái mộ cùng khát vọng có một gia đình hoàn chỉnh, sự cực chẳng đã này vô cùng khó khăn chịu, cô không muốn phụ nữ của mình cũng phải trải qua cuộc sống đời thường như thế. Gồm mẹ lân cận đứa con trẻ như bảo bối, không hề mẹ thì nó chỉ với là máy cây ko rễ nhưng thôi. Đối với đứa nhỏ tuổi mà nói, nếu bố mẹ hai fan không thể gồm chung giờ nói, cô tự nguyện để đàn bà không tất cả cha, cũng sẽ không để nó mất mẹ. Đó là nguyên nhân khiến cô không chịu đựng thừa nhận, không muốn thừa nhận, cũng không đủ can đảm thừa nhận đông đảo chuyện, cô phải vì đàn bà của mình cơ mà suy nghĩ. “Bởi do đứa nhỏ bé căn bản không cần là của anh, anh muốn tôi thừa nhận như vậy nào?” Cô thế ý thở dài một hơi, rước biểu tình cực chẳng đã trả lời. Trạm Diệc Kỳ trầm mặc nhìn cô. Hắn phát hiện tường thành phòng ngự của cô thật sự siêu dày, xem ra hôm nay không buộc phải là thời gian để khám phá đến cùng đầy đủ việc, phải khiến cho cô thả lỏng đề phòng mới được. “Được rồi.” Hắn đùng một phát rút lại bàn tay đang rứa ở khuỷu tay của cô, gật chấp nhận nói. Vẻ khía cạnh Lương Kỳ Gia nghi ngờ khó hiểu quan sát hắn, trọn vẹn không biết nhị chữ hắn vừa nói ra bao gồm ý tứ gì. “Em hầu như đã nói không còn ra như vậy, nếu anh còn dây dưa không rõ nữa thì đúng là tự làm cho mình mất phương diện rồi.” Hắn lộ ra một niềm vui khổ, nói với cô, kế tiếp lui về phía sau từng bước, biểu tình trở yêu cầu xa cách cùng lễ phép. “Lúc đứa nhỏ tuổi đầy tháng với em thành thân nhớ nói mang đến anh biết, thư mời giao mang đến Quý Thành Hạo là được, anh sẽn mang quà mang đến mừng.” Nói xong, hắn cúi đầu nhìn cô một chút rồi mới xoay fan nhẹ nhàng tránh đi y hệt như lúc xuất hiện. Lương Kỳ Gia ngây ra như phỗng, nhìn bóng dáng hắn càng lúc bí quyết càng xa, thẳng cho đến lúc hắn hoàn toàn đi khỏi tầm mắt của mình mà cô vẫn chưa thể phục hồi lại tinh thần. Hắn cứ vì thế mà rời đi, tin tưởng vào lời cô nói là đứa bé dại không yêu cầu của hắn sao? bắt đầu vừa rồi hắn không hẳn còn rất kiên trì nói cô đã nói dối sao? không hẳn còn rước gịong điệu thật cực chẳng đã hỏi cô bởi sao không chịu đồng ý đứa bé dại là con hắn tốt sao? vày sao đùng một phát lại dễ dãi buông tha hết mọi nghi vấn của mình, nói đi là đi như thế? Nhưng tác dụng này không hẳn là sản phẩm cô ước ao sao? hi vọng hắn tin rằng đứa nhỏ tuổi không cần con của hắn, mong muốn hắn cách mình xa một chút. Hiện tại tại hi vọng của cô biến chuyển sự thật, vày sao một chút xúc cảm nhẹ nhõm mọi không có, ngược lại y như là gồm thứ gì đấy nghẹn ở yết hầu, tốt là ngơi nghỉ trái tim, khiến cho hô hấp tất cả điểm khó khăn, lòng lại còn âu sầu nữa… dịp đứa nhỏ dại đầy tháng cùng em kết duyên nhớ nói mang đến anh biết, anh sẽn mang quà cho mừng… Hắn nói thế, cơ mà hắn lại không tồn tại nói sẽ tới dự, đến xem phụ nữ của đàn họ… Lương Kỳ Gia, loại đồ đần độn ngốc này! chung cuộc mi muốn như thế nào chứ? không thích cho hắn biết phụ thân đứa nhỏ là hắn, lại hi vọng hắn mang lại thăm đứa nhỏ; hy vọng hắn tin là đứa bé nhỏ không cần của hắn, hắn tin rồi bạn dạng thân lại khó chịu; mong mỏi hắn sẽ cách mình càng xa càng tốt, hóng hắn đi xa thật sự rồi, ngươi lại thấy nhức lòng, tổn thương, mày cứ mong mỏi rồi lại không, kỳ quái khó hiểu, sau cùng là muốn như thế nào? Trạm Diệc Kỳ, một người đàn ông như ý có được hồ hết thứ, cái gì cũng không thiếu, hắn mang lại tới bây chừ vẫn luôn luôn là đối tượng người tiêu dùng mà cô không thể hy vọng xa vời đến, cũng ko dám mong muốn nốt. Tình một đêm xẩy ra cùng hắn là một trong chuyện tuyệt vời nhất ngoài ý ý muốn mà cô đang đánh bậy tiến công bạ, lại còn mang thai, cô căn bạn dạng không dám rước chuyện xung quanh ý mong mỏi này thành mức thang nhằm một bước lên trời, thuận lý thành chương hết. Cô không phải ngu ngốc. Nhưng mà một người ngay cả việc thử một đợt cũng không dám, chẳng lẽ liền thông minh hơn kẻ lẩn thẩn ngốc sao? Không! Cô bắt buộc vọng tưởng, càng cần yếu miên man suy nghĩ, vì đàn bà cô phải phải chấp nhận sự thật này. Sự thật đó là cô nhỏ nhắn lọ lem chỉ là 1 trong câu chuyện cổ tích, chim sẻ vươn lên là phượng hoàng chỉ cần điện ảnh, bọn chúng nó sẽ không phát sinh ở quả đât thực tế này, cho mặc dù có xảy ra thì chuyện sau ra sao, cũng chẳng có ai biết sẽ như vậy nào? Một bên là tương lai ngần ngừ trước được, một mặt là tương lai an bình như bây giờ, thân là một trong người bình thường, cô tình nguyện tuyển lựa vế sau, sống cuộc sống bình dị là đầy đủ rồi.

Tác giả: Kim Huyên(Ai mê đọc ngôn tình là ko thể băn khoăn bà người sáng tác này nha^_^)

Convert: Meoconlunar

Edit: Hamano Michiyo(Momo)~hoặc điện thoại tư vấn ta là Vy Vy nghen.

Nhân vật: Trạm Diệc Kỳ x Lương Kỳ Gia

Thể loại: HE, vơi dàng, ngọt ngào

Số chương: 10

Tình trạng: convert(đã hoàn)~tiến độ dịch(hoàn)

*

Về Hệ liệt Tân nương tuyển chọn phu tuyệt Tứ đại thiếu gia hệ liệt

Đây là 1 trong rất nhiều hệ liệt của Kim Huyên, về cơ bản thì Tứ đại thiếu hụt gia có bốn truyện, còn Tân nương tuyển chọn phu thì bao gồm 4 truyện kia thêm vào đó một truyện nữa vào là năm.

TIẾT TỬ

Nhâm gia, Quý gia, Trạm gia, Dịch gia là những mái ấm gia đình có cảm tình với nhau từ hết sức lâu, cho nên vì thế bốn cậu công tử của những nhà tự lúc ban đầu có trí tuệ liền đính chặt cùng với nhau, luôn gần kề như hình cùng với bóng. đàn họ khác nhau là Nhâm Duẫn Dực, Dịch Tử Xá cha mươi tuổi, còn Quý Thành Hạo, Trạm Diệc Kì cha mươi kiểu mốt tuổi, chính vì quan hệ thân thiện của tư người nên được gọi là tứ thiếu. Bốn người không tồn tại cùng tiết thống, nhưng tình cảm so với anh em ruột thịt còn giống hơn. Lũ họ cùng mọi người trong nhà đọc sách, cùng mọi người trong nhà đánh lộn loàn nháo, bên nhau tìm các bạn gái, cùng nhau bị mấy ông ba già bắt đầu năm mươi tuổi đã muốn về hưu, sợ cả bốn người mới bao gồm hai mươi tuổi đành vừa học tập vừa quản lí doanh nghiệp của gia đình, thiếu hụt chút nữa vươn lên là “tráng niên mau chóng thệ”(còn trẻ nhưng mà sớm chết vì lao lực thừa độ==), rộng nữa toàn bộ đều có thể nói là khôn xiết anh tuấn, suất khí mê người không ai thua ai hết. Mà lại mà khổ cực thế còn chưa chấm dứt, có một ngày lũ họ đột nhiên đồng thời bị tứ bên bố mẹ tập vừa lòng về nhà, báo đến họ biết bầy họ gồm một đối tượng người dùng “chỉ phúc vi hôn”(*), nhỏ của một vị vậy bá(bác). Chính vì mấy tín đồ thật sự rất ý muốn cùng vị này kết làm cho thông gia, không mong muốn người ta chỉ có một đứa con gái, do đó chỉ rất có thể để cho 1 trong bốn người đàn ông của mình trúng tuyển chọn đứng ra làm chú rể, triển khai hôn mong này. (*chỉ phúc vi hôn: định sẵn để kết hôn. Sao đọc cho đoạn này ta lại nghe như chọn người đi tế thần ráng nhẩy:D) cái ước định hoang mặt đường này tạo nên bốn người lũ họ cảm xúc thật mạc danh kỳ diệu(không thể tin được), nhưng lại mà đối diện với người phụ vương ác liệt cùng tín đồ mẹ tỉ ti sướt mướt không ngừng, bầy họ cũng chỉ còn cách gắng mà đáp ứng, tiếp nối chơi đoán số quyết định ai vẫn là tín đồ đi trước chịu chết—Ách, ko phải, là kẻ nào sẽ dẫn đầu hội gần cận đi gặp vị tân nương có quyền lực tối cao chọn vi hôn phu kia bắt đầu đúng. Chính do thế, chuyện xưa liền cứ vậy cơ mà bắt đầu…

_________________________________

Theo như ta biết thì cuối cùng, kẻ trúng số đó là Hoắc Duyên-một kẻ lạ phương diện nhặt được tờ vé bị xem nhẹ ah~~Haha^_^ Còn vị tân nương bị treo giải kia tên là quan liêu Tử dìm nha~~

Hệ liệt Tân nương tuyển phu tất cả 5 truyện như sau:

Yêu thương tân nương trả mạo

Yêu buộc phải cô đàn bà bán thân

Yêu yêu thương nha đầu nhị mặt

Yêu thương nhân tình một đêm

Yêu thương tân nương

Ta sẽ làm cỗ thứ bốn, chính là Yêu thương người yêu một đêm. Ao ước mọi fan ủng hộ. Cỗ này ta làm quà Tết cho các tình yêu, bắt buộc sẽ làm cho từ trường đoản cú nha^_^

*

*

*

MỤC LỤC

pass mang lại chương 9

*
♥♥♥ Lời tựa ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương đơn ♥♥♥ Chương 1-2(18+) ♥♥♥ Chương 1-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 2-1 ♥♥♥ Chương 2-2 ♥♥♥ Chương 2-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 3-1 ♥♥♥ Chương 3-2 ♥♥♥ Chương 3-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 4-1 ♥♥♥  Chương 4-2  ♥♥♥ Chương 4-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 5-1 ♥♥♥ Chương 5-2  ♥♥♥ Chương 5-3(16+) ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 6-1 ♥♥♥ Chương 6-2 ♥♥♥ Chương 6-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 7-1 ♥♥♥ Chương 7-2 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 8-1 ♥♥♥ Chương 8-2 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 9-1 ♥♥♥ Chương 9-2  ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 10-1♥♥♥ Chương 10-2 ♥♥♥ Chương 10-3 ♥♥♥
*

*
♥♥♥ Chương 10♥♥♥
*

HOÀN

EBOOK: Yêu thương nhân tình một đêmLỜI EDITOR: HOÀN THÀNH “YÊU THƯƠNG TÌNH NHÂN MỘT ĐÊM”Mọi người ao ước đem truyện đi đâu xin hãy bình luận xin phép bên dưới, dẫn links ghi nguồn rất đầy đủ và cho doanh nghiệp link đăng truyện để tiện kiểm tra. Xin cảm ơn! Chúc mọi tín đồ enjoy vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.