Liệu có duyên sẽ gặp lại nếu đã là duyên thì dù, đạo phật trong trái tim tôi

Dù sao đi nữa, cho dù ngắn mặc dù dài, cho dù thành không quen hay thân thiết, từng một người đến trong đời ta, đi thông thường với ta một đoạn đường đều xứng đáng trân trọng. Họ đã là một trong những phần đời của ta.

Chuỗi vòng như ý của bạn, coi ngay!.

Bạn đang xem: Có duyên sẽ gặp lại


Trong cuộc đời, họ sẽ chạm chán rất những người, nếu gồm duyên, đã đi cùng mọi người trong nhà một đoạn đường nhưng cuộc đời dài thế, tất cả trăm ngàn té rẽ, giao diện gì cũng có thể có người buộc phải rẽ trước.

Và nạm là mọi cá nhân lại thường xuyên đi tuyến phố của mình, có thể gặp lại tại một ngã rẽ như thế nào đó, cũng rất có thể không khi nào gặp nữa.

Có hầu như người, lúc đi lướt qua nhau vẫn thành tín đồ xa lạ.

Nhưng mỗi cuộc gặp, từng đoạn đường, mọi cá nhân đi cùng ta một đoạn đường, hầu như có ý nghĩa với ta. Mặc dầu đó là người cùng ta chơi phổ biến những trò nghịch ngày thơ bé, cùng ăn chung một cái bánh nhỏ con, thuộc khóc vì mẹ mắng, thuộc tay lấm phương diện lấm mỉm cười vui, rồi mập lên, mỗi đứa một chí hướng, một bé đường, một ước mơ, rồi cách nhau chừng và không lúc nào gặp lại.

Dù sao đi nữa, mặc dù ngắn cho dù dài, cho dù thành lạ lẫm hay thân thiết, từng một fan đến trong đời ta, đi chung với ta một đoạn đường đều xứng đáng trân trọng.

Ngày bé những ước mơ trong trẻo thường giống nhau, mập lên thì từng đứa một quan niệm sống, hầu như gì chúng ta cho là hạnh phúc, cùng với ta hoàn toàn có thể là tầm thường, đầy đủ gì ta theo đuổi, với chúng ta có thể là viển vông. Đi mãi, đi mãi, rồi quay quan sát lại, điều thông thường duy nhất chỉ với kí ức, kí ức lấm lem màu mực trên áo xống và thú vui vỡ ra trong veo trưa hè…

Cho dù sẽ là người bạn thân thiết đã chia sẻ cùng ta những nước mắt, nụ cười của rung cồn đầu đời, để rồi vày một vài hiểu nhầm mà xa dần dần nhau, mà cần yếu hiểu nhau, bên nhau thêm nữa. Tín đồ ta nói tình chúng ta của phụ nữ giống như một quả bóng, quan sát thì khôn xiết đẹp, nhưng chỉ việc một chiếc gai nhỏ tuổi châm vào cũng đầy đủ nổ tung.

Thế gian có gì là mãi mãi bền vững, huống bỏ ra hai con bạn vốn không chung gì cả ngoài cảm hứng thân thiết, gọi nhau, cảm thông. Đến lúc không còn cảm xúc đó nữa thì tình các bạn tan vỡ vạc và tín đồ ta rời khỏi nhau…


Cho dù đó là người các bạn trai đầu tiên, ái tình đầu trong trắng và dềnh dàng dại, khi fan ta yêu cơ mà chỉ biết là yêu thôi. Tình cảm này sẽ theo xuyên suốt cuộc đời, mặc dầu không nguyên vẹn. Giống hệt như một mẫu bình pha lê đẹp mắt nhưng ước ao manh, dễ dàng vỡ, và tuổi trẻ với sự hiếu thắng, ngây thơ, thiếu sâu sắc đã làm cho nó đổ vỡ thành nghìn giọt nước mắt, nhưng người ta gói ghém ngàn giọt lung linh ấy vào hành trang của bản thân mình và có theo.

Gặp gỡ trong đời một chữ "duyên".

Mối đầu đuôi thiêng liêng mang đến nỗi, thời gian đó, ai dám nói đó chưa hẳn là tình yêu thực sự, rằng mình ko trân trọng, không sẵn sàng dâng hiến cả tuổi trẻ, cả cuộc sống cho nó, nhưng sau này khi phi vào những tình yêu khác, mới hiểu đúng bản chất lúc đó tình yêu đầu chưa đủ thâm thúy để ta hiến dâng, hi sinh. Đó chỉ cần thứ cảm xúc trong trẻo và đẹp tươi như ban mai, như ngày xuân thôi. Mà lại cuộc đời còn có nắng sớm, mưa chiều, còn có mùa hạ rực rỡ, ngày thu dịu dàng, mùa ướp đông lạnh giá…

Cho mặc dù cho là người yêu, bạn cùng ta đốt cháy tim mình với đam mê, ngọt ngào, lưu giữ nhung, cay đắng. Có cô gái nào khi yêu không hề muốn được cùng thế tay người yêu đi cho cuối tuyến phố đời, nhưng lại không phải ai ai cũng có suôn sẻ ấy.

Có những người trước khi chạm chán được người sẽ thuộc mình đi đến chặng sau cuối sẽ bắt buộc đi một mình rất lâu hoặc share những đoạn đường ngắn với 1 vài fan khác. Trần thế rộng lớn như vậy, gồm biết bao nhiêu người sẽ đến, biết ai là fan xa lạ, ai sẽ cùng ta đi đến khoảng cuối cùng? chắc rằng chỉ tất cả định mệnh với sự mẫn cảm của trái tim mới rất có thể trả lời, nhưng lại cả hai nhiều lúc cũng nhầm…

Cuộc đời lâu năm như vậy, có trăm ngàn té rẽ, ắt sẽ sở hữu người đề xuất rẽ trước. Có tín đồ chung phần đường dài, có bạn chia phần đường ngắn. Có fan trở thành xa lạ, có fan sẽ chạm chán lại nhau. Chưa đi mang lại cuối con phố cũng cạnh tranh mà biết người đó tất cả cùng ta mãi mãi? Nhưng nhỏ người bên cạnh đó có một linh giác khi gặp gỡ ai đó, rằng đó chính là người sẽ mãi đi thuộc ta trên tuyến đường đời thăm thẳm này…

Dù sao đi nữa, mặc dù ngắn cho dù dài, cho dù thành xa lạ hay thân thiết, từng một bạn đến vào đời ta, đi thông thường với ta một đoạn đường đều xứng đáng trân trọng. Họ vẫn là một trong những phần đời của ta.


CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống lâu đời Phật giáo, chúng tôi cung cấp cho tài liệu giáo dục và đào tạo Phật giáo philợi nhuận. Khả năng duy trì và không ngừng mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vàosự hỗ trợ của bạn. Nếu như thấy tư liệu của công ty chúng tôi hữu ích, hãy lưu ý đến quyên gópmột lần hoặc hàng tháng.

Xem thêm: Top 10 quán cháo sườn ngon ở tphcm, top 10 quán cháo sườn ngon nhất sài gòn

Chính vì thế mà em sẽ hoài công mong chờ cái "duyên" ấy đã những năm. Nhưng em cùng anh vẫn bặt vô âm tín trong tx thanh xuân của nhau. Demo hỏi, em còn đề nghị đợi dòng "duyên" này đến lúc nào chứ?

*

Khi ai kia nghe em bảo rằng em đã dành gần 40 năm chỉ để chờ đón anh, một người mà ngay đến một thông tin em cũng không biết, số điện thoại cảm ứng lại càng không, họ các nói em ngốc. Bạn bè em thậm chí còn thốt lên một phương pháp kinh ngạc, bởi vì em là 1 trong những người rét tính, dễ cáu gắt, cùng ghét độc nhất là phải chờ đợi ai đó cho sau trong một cuộc hẹn. Vậy mà em lại hoàn toàn có thể dành tất thảy nhẹ dàng của bản thân mà chờ đợi anh lâu mang đến vậy.

Có đôi lúc, khi chú ý lại khoảng thời hạn thanh xuân đang trôi qua, em cũng tự thán phục sự kiên trì của bạn dạng thân. Hoá ra, chưa phải là vĩnh viễn ko thể biến đổi được một fan nào đó, mà là do chưa gặp mặt đúng bạn khiến người ta có nhu cầu thay đổi, phá vỡ vạc mọi phương pháp của phiên bản thân để nhất quyết theo đuổi tình yêu thương của mình.

Như một thước phim đã được thiết lập cấu hình sẵn thời gian, cứ cách dăm ba bữa là em lại được gặp mặt anh, fan tình của em dù chỉ là một trong những giấc mộng mờ ảo, xa vời. Thời còn trẻ, gồm có ngày em lưu giữ anh đến mức điên cuồng lục lọi gần như gì tương quan đến anh cơ mà em ngỡ thời hạn sẽ đã ưu tiên để lại mang đến em sau khoản thời gian mang anh đi.

Có lẽ anh ko biết, lần nào cũng vậy, em ngồi trệt xuống sàn nhà cùng khóc trong sự bất lực tột cùng. Bởi sự thật thì thời gian tàn ác lắm, không nhằm lại mang đến em trang bị gì tương quan đến anh cả, dù có một lá thư anh từng gửi mang lại em, hay là một tấm hình của anh.

Những gì em còn sót lại chỉ là dáng vẻ cậu thiếu hụt niên trẻ con tuổi, tiếp tục ngại ngùng khi quan sát vào đôi mắt em. Thời hạn trôi qua lâu tới cả em vẫn tốt sợ bản thân mình sẽ bị tuổi già khiến cho quên đi khuôn mặt, giọng nói và niềm vui của anh năm nào. Kiên cố cũng vì thế mà anh thường xuất hiện trong niềm mơ ước của em.

Năm xưa ấy, trường hợp anh chưa hẳn một chưng sĩ quân y, ví như em chưa phải một thôn con gái nghèo với nếu mình bất chấp tất cả, kiên cường thêm một ít thì giờ phút này đây mình đã có nhau rồi, anh nhỉ?

Chỉ xứng đáng tiếc, khi đó đất nước vẫn chưa hoà bình, những người hy sinh do tham gia chiến đấu không còn quá không quen mà mọi người hoàn toàn có thể sống sót trở lại mới chính là một kỳ tích. Núm nên, ba bà mẹ không nỡ nhằm em yêu cầu chịu cảnh goá phụ chỉ bởi vì một đoạn tình thời son trẻ.

Em chỉ biết trách mình vày đã quá kém nhát, đến cả tình yêu của bạn dạng thân cũng tất yêu đứng ra bảo vệ, quan yếu cùng anh sánh đôi, cứ vậy nên mà buông tay anh. Nỗi dằn vặt ấy vẫn theo em trong cả 40 năm nay.

Cuối cùng, em lại tuân theo câu nói:"Cha bà mẹ đặt đâu thì nhỏ ngồi đó!" đem một chàng thanh niên có công việc ổn định với ước muốn sống một cuộc sống đời thường bình dị cho khi tệ bạc đầu.

Đôi khi ai đó chờ đợi một người không hẳn chỉ bởi yêu vượt sâu đậm, cơ mà chỉ nhằm nói một vài ba lời đã bị thời gian chôn sâu trong lòng lòng. Em chờ đợi anh lâu như vậy mới phát hiện nay ra, bản thân vốn dĩ đã mất yêu anh cuồng nhiệt tựa như các tháng năm tuổi trẻ em ấy, mà vày em còn nợ anh một nhu cầu lỗi chân thành.

"Làm sao chong chóng hoàn toàn có thể quay trái hướng gió…

Làm sao bao gồm thể thay đổi quá khứ với xóa nhòa đầy đủ sai lầm?"(Sưu tầm)

Thật ra em đã xem xét kỹ rồi, nếu trời vẫn không cho chúng ta cơ duyên gặp lại thì em đang là người tạo thành cơ duyên ấy! Để em được một lượt nói hết dạ mình. Họ đều đã khủng tuổi, chuyện gì buộc phải trải qua đông đảo đã trải qua vớ cả, ắt hẳn cuộc gặp gỡ gỡ này sẽ không chỉ có anh với em, còn có vợ anh cùng cả ông xã em.

Suy mang lại cùng, giả dụ tuổi trẻ bọn họ đã không thể với mọi người trong nhà đến tệ bạc đầu thì đến khi tuôỉ lớn vẫn rất có thể cùng nhau nhâm nhi bóc trà, nạp năng lượng miếng bánh, ngắm cảnh quan nhân gian một bí quyết nhẹ nhõm cũng là 1 trong những chuyện khôn cùng kỳ diệu.

Rồi mình đang kể nhau nghe về đầy đủ chông gai, test thách, về đông đảo đứa con, đứa cháu. Lúc ấy, ta ko còn oán thù trách, không hề đau khổ, chỉ gồm nụ cười luôn luôn rạng rỡ bên trên khuôn mặt đang điểm nhiều vết chân chim và yêu hay là không yêu cũng chẳng còn quan trọng đặc biệt nữa. Bởi, chúng ta rồi đã còn được mấy lần mười năm?

Thế cần tuổi con trẻ yêu ai hãy yêu hết mình, đừng ngại thổ lộ để rồi nhớ tiếc nuối. Chúng ta đều không có tương đối nhiều thời gian để chần chờ đến vậy, từng giây mỗi phút trôi qua đều đề nghị trân trọng! Đừng như chân trời mà lại đợi cho đến khi hoàng hôn đã đi mất bắt đầu chịu nhấp nhô nhịp nhàng sóng nhằm ngỏ lời yêu thương thương. Hãy tựa như những bông hoa phía dương, luôn luôn hướng về phía phương diện trời cơ mà tỏ tình!

Viết vì Tuyết Hồng


*** vui mừng đọc kỹ yêu ước về bản Quyền - cùng tác trước khi xào luộc hoặc trích dẫn văn bản của Blog | Về trang chủ: canthiepsomtw.edu.vn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.