Yêu đương mới là việc đứng đắn, audio trọn bộ

Hôm nay trung khu tình Châu Phóng quan trọng đặc biệt tốt, vẫn luôn tủm tỉm cười. Hai chân khiêm tốn dài tựa như xà yêu quấn bên trên eo Tống Lẫm, đôi tay tự nhiên và thoải mái vòng qua cổ hắn.

Bạn đang xem: Yêu đương mới là việc đứng đắn

Cô cúi đầu, như khen thưởng cơ mà hôn lên chóp mũi Tống Lẫm.

Nụ hôn từng tấc từng tấc rơi xung quanh hắn, dịch rời sang mặt cạnh, sau cùng dừng mặt tai Tống Lẫm. Cô gặm nhẹ lên vành tai hắn, dùng âm điệu cợt nói:

“Em đánh cuộc với bản thân, sự thật chứng minh, em thắng.”

Châu Phóng đắc ý dào dạt, làm Tống Lẫm cảm giác được thảm bại trước nay chưa từng có. Hắn buồn phiền nhưng kéo cà vạt của mình, nhìn châm bẩm Châu Phóng, trong đôi mắt là dục hỏa nấu nung hừng hực.

“Phụ phái nữ thắng tôi, tôi thường chỉnh chúng ta thật thảm.”

“hửm?’ Châu Phóng chẳng hề lưu ý mà nhìn hắn, bên trên mặt không tồn tại lấy một điểm sợ hãi. “Thu thập như vậy nào?”

“ ngủ phục.”

Châu Phóng cười cợt “Em thật sự ý muốn nhìn coi anh có xuất sắc như lời anh nói không.”

Tống Lẫm tục tĩu kéo cổ áo Châu Phóng ra, lộ ra áo ngực màu sắc đen bên trong, cùng với dòng khe sâu tun hút mê người.

Hắn cúi xuống cắm vào xương quai xanh của Châu Phóng, oán thù hận nói:

“Tôi nói ‘ngủ’. Là ‘ngủ’ cầm cố này.”

Châu Phóng vẫn luôn luôn nhớ rõ Tống Lẫm từng nói với cô một câu “người hành xử theo cảm tính sẽ không thành công.”

Sau khi Châu Phóng thật sự mang quan hệ của bản thân và Tống Lẫm thành quan hệ các bạn giường, cô ngược lại bước thoát ra khỏi nhà phạm nhân vẫn luôn vây khốn cô.

Cô phải thừa nhận rằng bội phản ứng tối đó của Tống Lẫm khiến cho cô nghĩ đến sự việc phản kích khi rơi vào hoàn cảnh tuyệt lộ.

Đây chưa hẳn là lần cô chiến hạ xinh rất đẹp nhất, tuy thế lại là lần cô thắng mà cảm giác vui vẻ nhất.

Kết trái lần này triệu chứng minh, từ khi bắt đầu, không phải một mình cô rung động.

Hormone tính dục làm cho nhịp tim gia tăng, thình thịch reo hò bên trong lồng ngực, đầu Tống Lẫm chôn sâu vào cần cổ Châu Phóng, mặt tai cô là hô hấp nặng nề vì chưng mất khống chế của hắn. Từng chút từng chút lay đụng dục vọng nguyên thủy độc nhất vô nhị từ tận lòng lòng Châu Phóng.

Tống Lẫm không kiên trì mở tiếp cúc áo của Châu Phóng, sử dụng sức xé một cái, trực tiếp xé rách áo sơ mi của cô, cô cười, đấm dịu vào bờ vai của hắn.

Tống Lẫm không thân thương đồ của Châu Phóng là Hermes giỏi là Chanel, hắn chỉ biết hiện tại mấy lắp thêm đó vướn bận hắn.

Váy chữ A bị đẩy lên đến bên trên hông, vớ màu black kéo đến giữa đùi của Châu Phóng, giờ phút này tuyệt đối là sự dụ hoặc quan trọng nào chống lại, Hắn một tay kéo mang dây nịt vớ của Châu Phóng, một tay xoa đem ngực mềm mại của cô.

Cách áo ngực mỏng tanh manh màu sắc đen, Tống Lẫm cười cợt xấu xa hỏi “Đây lại là nhãn hiệu gì?”

Châu Phóng ôm siết lấy cổ Tống Lẫm, xẹp vào bên tai hắn rẻ giọng mà thảnh thơi nói “Victoria Secret”

Tay Tống Lẫm từ hai bên thăm dò, lòng bàn tay thô ráp va được vào hai đóa hoa mượt mà trước ngực Châu Phóng, hai người đều nhịn ko đươc nhưng hít sâu một hơi.

Tống Lẫm trường đoản cú mi chổ chính giữa của Châu Phóng, một đường hôn xuống, ở đầu cuối dừng chính giữa rãnh ngực sâu hun hút của Châu Phóng.

“Tôi thật tò mò và hiếu kỳ muốn quan sát một chút, người đàn bà này sau cùng có kín đáo gì.”

..

Đầu tóc Châu Phóng bị những giọt mồ hôi thấm ướt, bám dính trên má, các giọt mồ hôi trên tín đồ ướt đẫm, kề tiếp giáp thân thể nóng bỏng của một người đàn ông cường trán. Cơ bắp của Tống Lẫm bởi được liên tục rèn luyện, rắn chắc chắn vô cùng.

Trên mặt đất hỗn độn từng mảnh quần áo của Châu Phóng, người đàn ông này tự lúc lộ diện liền không dứt phá hoại.

Toàn bộ quá trình đều mất khống chế, mang đến mức bản thân cô cũng ko nhớ nổi bản thân bị hắn bỏ lên giường lúc nào.

Hắn ôm chặt eo cô, khoảng cách hai người gần gũi đến thế, thân thiết đến nấc Châu Phóng cảm thấy linh hồn của mình đang thuộc hắn thăng hoa.

Tất cả cảm quan, mỗi một chân lông trên cơ thể cô đều bởi vì mỗi một hễ tác nhỏ tuổi của người lũ ông này cơ mà run rẫy.

Hắn tựa như một ngọn lửa lạnh bỏng, đốt rét thân thể Châu Phóng, từng một lần dường như đều ước ao thiêu rụi khung người cô.

Châu Phóng cảm thấy khối thân thể này hình như không phải của bản thân mình nữa, ngoài cấu chặt đóng vai hắn,cô ngần ngừ mình có thể làm gì khác.

Thời điểm mất chế ước nhất, Châu Phóng cảm xúc khóe mắt mình khá ướt, thanh âm cũng mang theo nức nở.

Tống Lẫm cúi người, để trán hắn lên trán cô, những giọt mồ hôi trên trán hắn rơi bên trên mí đôi mắt cô, cô chớp chớp đôi mắt, nửa ngày cũng cấp thiết mở ra.

Hắn hôn lên chóp mũi cô, kế tiếp trằn trọc kéo dài đến đôi môi mượt mại. Châu Phóng cảm thấy mình đã vì hắn mà lại nở rộ.

Trong thời điểm hoảng hốt, cô nghe thấy người bầy ông này nói.

“mở đôi mắt ra, chú ý tôi.”

Châu Phóng vệ sinh sạch những giọt mồ hôi trên mày mắt, chậm chạp mở mắt.

Trước đôi mắt là ngũ quan lại của Tống Lẫm sẽ gần kề, vào mắt dường như có một biển khơi ôn nhu.

Hắn nói “Nhớ kỹ, tôi là Tống Lẫm.”

Thật ra trước kia Châu Phóng cũng không tồn tại nắm cứng cáp Tống Lẫm đang tiếp chiêu. Cho nên lúc Tống Lẫm thiệt sự muốn mua sắm chọn lựa hóa của cô, trong lòng cô gồm một loại cảm giác khác thường.

Đó là một trong những loại cảm hứng nguy hiểm, y hệt như đi trên dây, tương tự đó là trò chơi nguy hại nhất bên trên đời này, khiến cho người ta vừa tò mò và hiếu kỳ vừa hại hãi.

Xem thêm: Top 12 Chợ Đầu Mối Thủy Hải Sản Long Xuyên Xả Thải Ra Sông Hậu

Kỳ phung địch thủ, thế lực ngang nhau, bất luận thắng thua, đều tràn ngập kích thích.

Lúc vào chống quá kịch liệt, nước ngoài trừ khiến cho ga trải nệm lộn xộn nhăm nhúm, cái gì cũng không thay đổi trạng, rèm cửa cũng ko kéo. Ánh trăng lành rét mướt xuyêtn thấu qua cửa kính chiếu xạ vào phòng. Ánh thay nhàn nhạt khiến cho mọi vật trong phòng phần đa hiện ra dáng vẻ mờ ảo.

Tóngo Lẫm ngủ rồi, ánh trăng phân phát họa thân hình ảnh của hắn, Châu Phóng tựa fan vào đầu giường nhìn kỹ Tống Lẫm, dùng ngón tay vơi nhàng biểu đạt dáng vẻ của hắn.

Mày kiếm, mũi cao, môi mỏng, cuối cùng dừng tại cặp mắt nhưng mà Châu Phóng lúc nào thì cũng đều chú ý không thấu. Có lẽ rằng ánh trăng mê hoặc, tại thời gian Châu Phóng còn chưa phản ứng, cô sẽ cúi đầu hôn trên hai con mắt hắn. Tiếp đến cô bị hành động của chính bản thân mình dọa cho sửng sờ.

Cô sẽ làm chiếc quái gì vậy? Điên rồi?

Buổi sáng 9 giờ, ánh nắng ấm áp chiếu vào phòng, thức tỉnh Châu Phóng. Thời gian cô mở mắt ra, đang không thấy Tống Lẫm nữa.

Nếu chưa hẳn mặt đất hỗn độn một tràng, cô thậm chí còn còn hoài nghi mọi việc đêm qua là một trong giấc mộng xuân vị cô uống say nhưng đến.

Tống Lẫm quen dậy sớm anh em hình, trước đây Châu Phóng cũng gặp mặt qua vài ba lần.

Người lũ ông này so với cô tưởng tượng còn quy củ hơn, nặng nề trách đang 34 rồi nhưng mà dáng người vẫn còn đấy đẹp như thế.

Cầm mang một chai nước suối khoáng phía trong gầm tủ lạnh, vào đầu vẫn nhớ cho hình ảnh đêm qua, vào vô thức ngay thức thì uống rộng nửa bình.

Nhìn bình nước sắp đến cạn, Châu Phóng new phát hiện hóa ra cô đã khát thô cổ họng.

**

Cuộc họp thường kỳ diễn ra suốt buổi trưa, sau khi kết thúc, Châu Phóng trở lại văn phòng, bên trên bàn thao tác chất đầy văn kiện.

Khoảng thời gian này mọi fan đều áp lực đè nén vô cùng, hiện thời dù xem như đã xử lý nhưng trở thành nhà cung cấp cho April, khoảng chừng kiểm tra hóa học lượng, hậu cần… đều bắt buộc nghiêm ngặt tiến hành.

Yêu ước nườm nượp gửi lên cấp trên, nơi của Châu Phóng thật sự chất thành núi. Châu Phóng nhìn thoáng qua thời gian, thầm nghi, xem ra hôm nay phải tăng ca.

Vội vã phê công văn mang đến gần 9 giờ, Châu Phóng bắt đầu sơ cỗ xem kết thúc đủ loại văn kiện, cơ phiên bản duyệt qua. Lúc vệ sinh đồ đạc về nhà, cả công ty chỉ với mỗi bảo vệ.

Mỗi ngày đa số vội đến một nắng hai sương, đó là Châu Phóng.

Thời điểm toàn bộ cơ thể mệt mỏi, thực sự không xem được vài ba thứ không sạch mắt.

Cho nên những khi Châu Phóng vừa thoát ra khỏi cửa bắt gặp Uông Trạch Dương, cô theo bản năng vòng ngược trở lại, nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng cô còn không đi được mấy bước đã trở nên Uông Trạch Dương rứa chặt ko buông.

Không biết hắn rượu trà be bét ở đâu mà đến, say bí tỉ, vừa tới bên Châu Phóng, cô tức thì nhịn ko được khịt khịt mũi.

Châu Phóng cau ngươi hỏi “Xin hỏi anh có vấn đề gì sao?”

Uông Trạch Dương nhìn châm bẩm Châu Phóng, trong mắt ngập cả quyến luyến không buôn, có ăn năn hận cũng có tiếc nuối, hắn nói “anh sắp kết hôn” ví dụ là hỉ sự, ngữ khí lại sở hữu theo vài ba phần không can tâm “Công ty anh xẩy ra vấn đề, cần tín đồ nhà Thẩm Bồi Bồi trợ giúp.”

Châu Phóng lùi về sau một bước khinh thường quan sát xuống Uông Trạch Dương, nhịn không được khịt mũi khinh thường xuyên “Chúc mừng anh, sắp tới trung niên rồi, ngạc nhiên còn có thể ăn cơm trắng mềm (nhẫn nhụt/lùi bước/cam chịu…)”

Dường như đã quen với mọi lời châm chọc mai mỉa của Châu Phóng, Uông Trạch Dương không hề biến sắc, hắn chỉ luôn chăm chú nhì cô “Châu Phóng, ví như anh cầu xin em, em sẽ trở lại bên anh chứ?”

Châu Phóng khinh thường xuyên liếc một chiếc “Tôi điên rồi chắc?”

Hai tín đồ còn không nói được mấy câu, Thẩm Bồi Bồi chần chừ từ chỗ nào chui ra, vẫn kích hễ xông tới.

Không phân rõ xanh đỏ black trắng, đã chỉ trực tiếp vào phương diện Châu Phóng không dứt mắng, trọn vẹn mất đi khí chất bình tâm ưu nhã thứ 1 gặp, hoàn toàn là một người đàn bà đanh đá, thậm chí là còn ao ước động thủ cùng với Châu Phóng.

“Châu Phóng, cô không tồn tại liêm sỉ hả? Dụ dỗ đàn ông của người khác! Cô hiện giờ ở cùng Tống Lẫm rồi, nguyên nhân còn không chịu đựng buông tha Dương của tôi?” (con này điên mịa rồi)

“Chúng tôi sắp kết hôn!” Cô ta oán thù hận xòe tay ra, hướng loại nhẫn bên trên tay về phía Châu Phóng.

Viên kim cương to đùng, thật đủ chói mắt. Châu Phóng cười cợt lạnh liếc Uông Trạch Dương, ko định đáp lời.

Châu Phóng vòng qua đôi cẩu phái mạnh nữ, muốn mau lẹ về nhà, ngạc nhiên Thẩm Bồi Bồi vẫn tiếp tục dây dưa không dứt.

Cô ta bắt lấy bả vai Châu Phóng, lớn tiếng hói “Cô lúc này nói rõ ràng cho tôi! rốt cuộc cô mong mỏi thế nào new buông tha cho Dương? chỉ việc cô ko dây dưa Dương, ước ao cái gì, cô mau nói.”

“Buông…” từ bỏ “tay” còn không nói, cánh tay Thẩm Bồi Bồi đã bị bắt lấy, bẻ ra sau lưng.

Châu PHóng ngẩn đầu, bây giờ mới thấy rõ bạn đến.

Bộ dạng đó, biểu tình đó, tiếng phút này khá nhướn mày, vẻ mặt khinh khỉnh.

Sao Tống Lẫm lại chạy đến doanh nghiệp của cô?

Tống Lẫm vặn vẹo cánh tay Thẩm Bồi Bồi, cùng bề mặt vẫn luôn luôn mang ý cười, tuy nhiên trong mắt lại mát rượi vô cùng.

“tiểu thư,” Hắn nhìn thoáng qua Uông Trạch Dương cách đó không xa, ko thèm che giấu nồng đậm khinh thường “cô cảm thấy, cô ấy ở cùng tôi rồi, ông xã cô còn rất có thể lọt vào mắt cô ấy sao?”

Thể loại: Đô thị , Ngôn Tình , hiện nay Đại - Ngải đái Đồ là 1 trong tác đưa đã phát hành rất nhiều cỗ truyện hay và để lại ấn tượng rất lớn trong thâm tâm độc giả. Và tiếp sau đây sẽ là một trong câu chuyện ngôn tình xen lẫn đô thị hiện đại cũng không kém phần thu hút mang thương hiệu Yêu Đương mới Là câu hỏi Đứng Đắn. Mời các bạn cùng theo dõi. Tóm tắt nội dung:Chu Phóng quan sát người bầy ông trước khía cạnh bằng góc nhìn ghét bỏ, tùy ý nói " Trương Ái Linh nói, ao ước đi được vào trong lòng phụ nữ phải đi trải qua không ít con đường khúc khủy quanh co, xem ra anh cũng đi mang lại trong lòng ít nhiều phụ nữ."Tống Lẫm mỉm cười bình tĩnh đáp : " Vậy đường vào lòng em ách tắc giao thông vận tải rồi chăng?" Thân mời các bạn đọc tiếp - Tim
Truyen


Chương 65: nước ngoài Truyện Quân Sinh Ta Đã Lão 3Chương 64: ngoại Truyện Quân Sinh Ta Đã Lão 2Chương 63: nước ngoài Truyện Quân Sinh Ta Đã Lão 1C62C61
*
0
lượt theo dõi
Theo dõi truyện
*

Trạng thái: Full


*
Báo cáo truyện
*

Bạn sẽ đọc truyện Chuyện tốt Hèn độc nhất Trên Đời của tác giả Thính Thần Tuyết. Thời tới trường tôi bị bạo lực học đường, những bạn học thiếu hiểu biết nhiều vì tại sao gì cứ nhằm mục tiêu vào tôi, ức hà hiếp tôi.Những lúc tuyệt vọng như thế, tôi lại nghĩ mang đến một người, và tôi đang gom hết dũng mãnh tỏ tình với con trai trai đó.Hắn khoe vùng với tụi anh em: “Tụi ngươi thấy chưa, tao chỉ đối xử với nó đặc biệt một chút, đã có fan hận quan trọng xé xác nó ra.”“Yêu một kẻ doạ mình không hẳn là chuyện phải chăng hèn độc nhất vô nhị trên đời sao?”Lúc bấy giờ, tôi bắt đầu biết chính hắn đã dùng chiêu trò khiến chúng ta học nữ giới khác đe tôi.Vài năm sau gặp gỡ lại, tôi đo lường và tính toán đủ đường, từng bước khiến hắn ham mê tôi. Ngày ngày hắn bày tỏ với tôi. Tôi cười gằn, vỗ vỗ mặt hắn.“Yêu kẻ đe mình không hẳn là chuyện tốt hèn nhất trên đời sao?”“Hứa khiếp Niên, sao nhưng cậu hoàn toàn có thể đi lên con phố tôi đã từng đi qua vậy?”Nếu ái mộ truyện ngôn tình, bạn có thể tìm hiểu thêm Yêu Em Cả Đời hoặc Chị Dâu Tôi Từng Là bạn gái Cũcanthiepsomtw.edu.vn Mời chúng ta tiếp tục đọc!
*

Cha dượng


7.4/10
0
Bạn vẫn đọc truyện cha Dượng của người sáng tác Tứ Khuyết Nhất. Trích đoạn:Lần thứ nhất An Dịch nhìn thấy Chu Hậu Đông, cô ngay tức khắc biết sinh dục nam của người lũ ông này vô cùng lớn.Khi kia An Dịch vừa mới phi vào tuổi dậy thì, mười ba tuổi đúng là độ tuổi ngây thơ đối với tình dục, tè thuyết ngôn tình đang phổ biến vừa cơ hội bù đắp vào lỗ hổng nhỏ tuổi của nữ giới sinh đối với tình dục, đái thuyết đứng đắn thời gian nào cũng trở nên viết một vài đoạn ngắn ko đứng đắn, các nhất thiết yếu là mô tả nhân đồ dùng nam chính, ví dụ như là mũi.An Dịch biết chiếc mũi rất có thể tượng trưng đến kích cỡ bộ phận sinh dục của người đàn ông là xuất phát điểm từ 1 quyển tiểu thuyết tên là bố dượng, cuốn tiểu thuyết này rất cao mật mà khiến cho bố dượng yêu con gái riêng, tình yêu do vậy đã vi phạm luật luân lý đạo đức cùng đã đi quá quý hiếm quan chủ yếu lúc bấy giờ, vì vậy cuốn đái thuyết này mới vừa mới được đưa ra thị trường liền bị cấm, An Dịch cũng chỉ vô tình mới sắm được.Nếu mến mộ truyện ngôn tình, các bạn có thể tìm hiểu thêm Có chết Cũng ko Ly Hôn hoặc người đẹp Yêu Kiều Năm 70Thân mời canthiepsomtw.edu.vn
Thể loại: Ngôn tình hiện nay đại, đô thị, HEĐộ dài: 36 chương Converter : ngocquynh520Editor:Mẹ Bầu + sani94 Betaer: Mẹ Bầu
Trong toàn bộ các môi trường đều có những luật lệ ngầm, cũng như muốn đã đạt được nơi có tác dụng chân chisnhh thì mình bắt buộc đánhh đổi hầu như thử. Như cô bé chính chỉ với một cô gái bình thường, một phóng viên thực tập vào Đài Truyền hình, một người con riêng ko được phụ vương mình quá nhận. May mắn, cô được nam nhi của fan anh cùng thân phụ khác mẹ với mình hỗ trợ nên cuộc sống cũng lâm thời ổn.Anh là tgđ Đài truyền hình cao cao tại thượng, đẹp trai, tài giỏi, là niềm mơ ước của bao cô nàng trẻ.Ngẫu nhiên có một lần lúc cô đi làm về muộn gặp mặt phải bọn lưu manh, anh đã đóng trọn vai trò anh hùng cứu người đẹp cứu cô ra khỏi cảnh ngộ nguy hiểm.Cũng trường đoản cú lần chạm mặt gỡ vô tình ấy, trái tim non trẻ của cô đã bị anh chỉ chiếm trọn.Cô không thích đánh mất bạn dạng thân để trở thành phóng viên chính thức vào Đài Truyền hình, nhưng trước việc uy hiếp của lão chủ nhiệm phòng, vì không muốn mình bị xua đuổi việc, cô vẫn tự nguyện tấn công đổi bạn dạng thân nhằm trở thành người tình bí mật của anh. Cô kết bạn với một cô nàng cùng thao tác trong Đài Truyền hình, tuy vậy không ngờ, cô nữ giới ấy lại là đối tượng người dùng mà anh vẫn tìm mọi phương pháp để theo đuổi. Cô trở thành nô lệ của anh, thành công cụ để anh phân phát tiết mỗi một khi anh tức giận, nhưng cô vẫn đề xuất mỉm mỉm cười vẻ không sao cả cùng với người bạn bè của mình.Cô được một nam giới trai xuất sắc ưu tú theo đuổi, tuy vậy cô không có cách làm sao đáp lại, do trái tim cô sẽ trao trọn mang lại người bọn ông bạc bẽo kia mất rồi. Cô với thai đứa con của anh, nhưng lại anh cho rằng cô sẽ dùng người con để níu kéo anh... Cô phải bỏ hay bắt buộc giữ lại đứa con này đây?*****************Đoạn trích 1:Người đàn ông say rượu, uống từng ngụm từng ngụm không còn sạch cục bộ nước trong chén!"Cô là ai?" Người đàn ông sẽ tỉnh táo apple ra khôn cùng nhiều, ngẩng đầu lên hỏi cô gái ở mặt cạnh!"Tôi là một phóng viên báo chí nhỏ, a... " Cô khẩn trương chạy lại bàn trà, cố tập tài liệu tới. "Chủ nhiệm của công ty chúng tôi bảo tôi có tập tư liệu này lên cho tgđ ký tên!"Tưởng Vũ Hàng, tổng giám đốc trẻ tuổi của MBS đột kích động, lảo đảo đứng lên, một tay bao phủ lấy lấy cô phóng viên nhỏ dại kia!"Tổng giám đốc..." quan lại Tĩnh sợ đến mức kêu to, thất ghê đẩy cánh tay hệt như sắt của anh ấy ra!Thật tuyệt, dáng tín đồ rất đẹp, eo cực kỳ nhỏ, ngực hết sức nở nang... Cánh tay tráng kiện đụng đụng vào chỗ ngực. Thiệt là lớn... Căng đầy... Mềm mại, cảm xúc sờ vào thiệt thích... Tức thì tức tương khắc đã thu hút dục vọng lũ ông của anh ấy nổi lên! Bàn tay to của anh ý không né nể gì nữa, một tay tìm mẫm ở khu vực ngực của cô, một tay đi tới vị trí giữa nhị cánh hoa của cô!"Tổng giám đốc, anh buông tôi ra, tôi chỉ là người mang tài liệu đến mang lại anh...!"Tưởng Vũ mặt hàng áp má vào mặt tai cô nỉ non: "Tôi thích hợp cô! Cô khôn xiết đẹp, dáng fan vừa vặn, đúng là loại toàn thân tôi yêu thương thích! hiện giờ cô đến tôi... Tôi vô cùng hy vọng, cô mong mỏi gì... Tôi sẽ đến cô... được không?""Không..." ao ước cô dùng thân thể nhằm trao đổi công việc ư? Cô không cần, chẳng đáng!Nụ hôn của anh vẫn áp sát, bàn tay to lớn của anh dễ ợt vuốt ve sầu trên bạn cô, đôi môi cực hot không kết thúc dao hễ ở bên trên cổ cô. "Xin cô đấy, đừng cự tuyệt tôi... được không? Tôi đã trở nên cự tuyệt... Bị cự tuyệt đến mức không còn đủ đầy niềm tin nữa rồi! nếu cô lại cự tốt tôi nữa, tôi suy nghĩ tôi đã khóc mất... Thật đấy!"************************Đoạn trích 2:Quan Tĩnh vừa xuất hiện phòng, từ bên phía trong căn phòng tối đen vang lên một tiếng nói đầy châm biếm của bọn ông: “Khá lắm, không ngờ cuộc sống thường ngày về đêm của cô lại muôn màu muôn vẻ như vậy!"Cô chạy cấp tốc tới bật công tắc nguồn đèn, khi quan sát thấy tín đồ mà bản thân ngày lưu giữ đêm ý muốn thật sự xuất hiện của nhà của mình, cô hưng phấn đến cả phát ra giờ đồng hồ nức nở: "Không phải là anh nói sẽ không còn tới kia sao? Chẳng bắt buộc là anh không phải em nữa sao?" nhì tay cô bưng kín lấy miệng, nước mắt cũng mau chóng đã ươn ướt bàn tay mình!Nhìn thấy cô kích rượu cồn như vậy, cũng trù trừ vì sao, vốn dĩ anh nghĩ vẫn hung hăng xay hỏi cô, chất vấn cô một trận, vậy mà lại cơn khó chịu trong người anh nhất thời bớt phân nửa!"Có đề nghị cô đã mong gì tôi không cần cô nữa giỏi không? bởi vì cô vẫn có bạn mới nhằm vui vẻ rồi tê mà?"Không biết anh có chăm chú tới ngữ điệu trong lời nói của anh tất cả nồng đậm vị chua hay không,!******************Đoạn trích 3:Ở bên phía trong phòng tuyến đường cảnh giới, quan Tĩnh nhận thấy Tưởng Vũ sản phẩm đi giày Tây đang nạm micro!Nhìn thấy ánh mắt kiên nghị ko sợ nguy nan của anh, cô không cho là ngợi gì nhiều, cứ gắng xông trực tiếp vào trong quanh vùng bảo vệ." Vũ Hàng... " sự lo ngại của cô không lời nào bao gồm thể mô tả hết được, nước mắt rơi lã chã!"Quan Tĩnh, sao em lại cho tới đây? địa điểm này nguy hiểm lắm, em mau đi ra phía bên ngoài đi!" Tưởng Vũ mặt hàng tắt micro, tiến mang lại phía trước ngăn không để cho cô tới gần khu vực nguy hiểm!"Vũ Hàng, chớ mà..." quan liêu Tĩnh vừa khóc vừa rung lắc đầu, cô không thích anh bị nguy hiểm, dù chỉ nên chút xíu. Cô giật rước micro của anh: "Để em đến vấn đáp cho, em là phóng viên báo chí chuyên nghiệp, em biết chỉ dẫn tin gì mới hoàn toàn có thể thu hút được góc nhìn của khán giả, em biết chất vấn điều gì new là quan trọng nhất!"Tưởng Vũ hàng không buông tay."Anh cũng đã từng được học về truyền thông, cũng có thẻ phóng viên, hơn nữa thành tích còn hết sức xuất sắc. Em hãy tin anh, nhất quyết anh sẽ tích lũy được tin tức rất tốt!""Không, nhằm em!""Không được, em là phụ nữ có thai! Em lại còn là mẹ của cục cưng của anh ý nữa... Tĩnh Tĩnh, hãy quan tâm bản thân em và con của chúng ta cho tốt nhé!" Tưởng Vũ Hàng giữ lại hai mồi nhử vai cô, khuyên lại mọi lời thực tâm thắm thiết: "Ngàn vạn chớ khóc, anh sẽ không sao đâu!""Nhưng... Khôn cùng nguy hiểm!" Cô chú ý về phía từ thời điểm cách đây không xa, chỗ có các nhân viên đã lội vào trong mặt đường ống dưới nước nhằm kiểm tra! lúc này cũng không rõ bom được chôn ở nơi nào, ngộ nhỡ không cảnh giác mà giẫm phải một cái thì...Thảm cảnh ra mắt sau đó... Cô hoàn toàn không dám suy nghĩ tiếp!"Tĩnh Tĩnh, anh thiệt sự yêu em, xin em hãy tin anh!"...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.